Giang Tuyết Luật ở bệnh viện một đêm, sáng sớm hôm sau, khi tia nắng sớm đầu tiên chiếu vào phòng, cậu nghe thoang thoảng tiếng chim hót thánh thót. Cậu vùi mặt trong chăn, trong lúc mơ màng, cậu cảm giác có một bàn tay chạm vào đầu mình, dường như mu bàn tay cảm nhận được một ít nhiệt độ, người đó còn chỉnh lại chăn giúp cậu nữa.
Lúc đầu Giang Tuyết Luật cho rằng mình đang nằm mơ, mãi tới nửa tiếng sau đó, cậu tỉnh dậy mới phát hiện có một người đang đứng ở cửa nói chuyện với bác sĩ điều trị.
Cậu không nằm mơ, Tần Cư Liệt thật sự đang đứng ngoài cửa, anh đang chú tâm nhìn bác sĩ.
“…”
Giang Tuyết Luật co rúm người lại, cậu ngồi dậy dưới lớp chăn, hôm qua quần áo cậu đẫm máu, vì phòng ngừa vết thương kết vảy nên y tá đã cắt bỏ quần áo, tất nhiên không mặc bộ đồ đó nữa. Trong lúc cảnh sát còn đang vây quanh ở bên dưới, cậu ở bệnh viện tiếp nhận điều trị, sau khi tắm nước nóng xong, từ đầu tới chân tẩy ra rất nhiều máu, sau đó mặc thẳng đồ bệnh nhân vào. Nhìn từ xa, người không biết chuyện tưởng rằng học sinh như cậu đã bị bệnh gì rất nặng, đôi mắt thâm quầng, sắc mặt gần như không có chút máu nào.
Đây là Giang Tuyết Luật của những ngày bình thường, lúc cậu mới thức dậy, sắc mặt lúc nào cũng tái nhợt đáng sợ, bình thường chỉ cần ăn chút gì lót dạ thì gò má cậu sẽ hồng hào trở lại thôi.
“…” Tạm thời Tần Cư Liệt vẫn chưa biết chuyện này, sau này anh sẽ biết. Nhưng bây giờ, trong giới hạn nhận biết của mình, trong đầu anh có rất nhiều những liên tưởng không tốt, anh khựng lại, tạm thời gián đoạn cuộc nói chuyện với bác sĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play