Nhưng nửa đoạn sau, chàng trai lại không ở trong phòng âm nhạc, cậu ta nở nụ cười vô cùng ngạo mạn, khí chất của cậu ta đã thay đổi rồi. Cậu ta đứng trước suối phun ngoài trời cất cao giọng hát với chim bồ câu và hoa hồng, một giây sau thì clip bị cắt đến sảnh vàng ở Vienna nước Áo.
Chàng trai đang nhắm mắt, thái độ vừa đĩnh đạc vừa tự tin ca vang giọng hát, khác hẳn cái trước, giọng ca ấy như ảo mộng như được thần linh ban tặng. Vừa rửa sạch sự tầm thường thô kệch khi xưa đã sở hữu một giọng hát siêu phàm như ma quỷ có thể mê hoặc mọi người, khiến khán giả dưới sân khấu và người xem clip nghe giọng hát ấy như say đắm như mê muội, bài hát kết thúc, tiếng vỗ tay vang dội như sấm rền thật lâu không ngớt!
Giang Tuyết Luật cũng vậy, từ giây đầu tiên nghe thấy giọng hát ấy, một cơn sốc lần theo xương cụt xộc lên da đầu, từng sợi dây thần kinh đều đang nổ tung, toàn thân nổi da gà.
Một khắc sau, 1% lý trí của cậu đã tin rằng đây là thiên phú trời ban.
[(Tiếng Đức) Thấy rồi nhỉ, đây là quý tộc mới nổi ngoài đời thực, thiên tài nổi tiếng chỉ sau một đêm! Nghe cậu ta nói, cậu ta đã cộng hưởng tinh thần với người ca sĩ hát giọng nam cao vào mấy trăm năm trước, đang hát ở ven đường được người của công ty giải trí đến tìm, được người ta khen ngợi, nửa tháng sau cậu ta lên sân khấu biểu diễn ở sảnh nhạc tại Vienna và nổi tiếng từ dạo ấy, ra vào đều là những bữa tiệc tối tao nhã, xa hoa và hội tụ những người nổi tiếng... Thứ mọi người sợ hãi tránh còn không kịp lại là cam ngọt với vài người trên khắp thế giới, dùng câu của nước Hoa nói ấy: “** của bạn, là kẹo ngọt của người khác”.]
Vừa nói ra câu này, diễn đàn có vô số cư dân mạng im lặng, chẳng lẽ người sắp bị ác mộng ép điên như họ đây là có phúc mà không biết hưởng sao?
[(Tiếng Hàn) Tôi ngưỡng mộ mọi người có vận may này quá seumida.]
Bỗng chốc, diễn đàn như là nơi các tín đồ tụ hội, rơi vào sự hâm mộ và vui vẻ điên cuồng không gì bằng. Trừ số ít người hết đường cứu vãn vẫn đang khổ sở, muốn tìm một cọng rơm cứu mạng tự cứu lấy mình thì những người còn lại đều tích cực thay đổi tâm thái, như rượu thiên từ cõi trời rơi xuống, một chút ít phấn khích bùng nổ từ trong sự hốc hác và ngoắc ngoải kéo dài, họ cũng cho rằng đây là ân điển của thần...
Giang Tuyết Luật không nằm trong số đó, cậu cúi đầu suy tư.
Giang Tuyết Luật chẳng tin vào thiên phú trời cho gì đó, cậu thà tin rằng đây là thần linh ở trên cao tình cờ đi ngang qua rồi tiện tay rải ít hạt giống cho nhân gian, chiêm ngưỡng dáng vẻ nhân gian đại loạn rối bời.
Nếu không thì tại sao đa số đều bị điên, chỉ có số ít trỗi dậy?
Mà mới đầu cậu còn cộng hưởng tinh thần với sát thủ liên hoàn khét tiếng ở thành phố London vào trăm năm trước, thấy gã giơ tay hạ dao, tạo ra khủng hoảng và chủ đề, cuối cùng thấy gã biến mất trong sương mù nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, thu về vô số kẻ sùng bái kể từ năm 1888 đến nay.
Chuyện sau đó là mơ thấy vô số ác mộng giết người.
Kiểu năng lực này thì có tác dụng gì chứ?
Vừa tập trung suy nghĩ cái là nửa tiếng đồng hồ.
Mãi đến khi thấy đồng hồ bên dưới góc phải máy tính, phát hiện giờ đã chín giờ rồi, không còn sớm nữa mà ngày mai còn phải đi học, Giang Tuyết Luật mới tắt máy tính, sau đó chậm rãi bò lên giường.
Bạn học ở Anh Hoa đều cho rằng chắc chắn ngày nào Giang Tuyết Luật cũng học bài đến tận một hai giờ sáng, nhưng thực tế là nếu Giang Tuyết Luật không bị giấc mơ quấy nhiễu thì hằng ngày cậu chỉ học đến tám giờ, thường là làm xong bài tập được giao và đề thi cậu tự thêm thì sẽ lên giường nghỉ ngơi.
Chơi điện thoại một lát cho ngủ ngon rồi sau đó là chịu đủ đau khổ trong mơ.
Đêm nay cậu lại nằm mơ đúng như dự đoán.
Hôm sau thức dậy, ánh sáng trắng chói mắt lọt ra khe hở rèm cửa trượt đến bên gối cậu, chiếu ra một bên mặt còn vươn sợ hãi, Giang Tuyết Luật chậm rãi thò tay sờ đồ ngủ, quả nhiên lại bị mồ hôi lạnh của cậu thấm ướt rồi.
Cơn ác mộng đêm qua vẫn khiếp vía như cũ, cậu thế mà lại mơ thấy bản thân thò móng vuốt quỷ với trẻ con.
...
Buổi tối trăng sáng đầy sao lấp lánh, học sinh cấp ba bên kia thành phố đều đã ngoan ngoãn lên giường đi ngủ rồi.
Cổng đồn công an thành phố Giang Châu còn đang sáng đèn, hiệu suất tăng ca cao nên án mạng mới xảy ra cách đây hai tiếng, báo cáo khám nghiệm tử thi của nạn nhân cùng với tài liệu đầu tiên đã được nộp lên.
“Người chết Lã Gia Lạc, năm nay tám tuổi, là học sinh lớp một tại trường tiểu học thực nghiệm khu vực Yến Đài, ba mẹ là nhà thầu gia công máy móc nổi tiếng ở địa phương. Nguyên nhân tử vong là ngạt cơ khí do bóp cổ gây ra, nghi ngờ đã bị giấu trong không gian bịn kín rồi tiến hành di chuyển bí mật, cuối cùng bị vứt xác ở bờ sông. Bảy giờ rưỡi chiều tối được người qua đường dắt chó đi dạo phát hiện. Hung thủ làm việc thận trọng, hoặc có thể đánh lừa tai mắt, trước mắt trừ người báo án ra thì không phát hiện nhân chứng nào khác.”