Buổi tối cả nhà già trẻ cùng nhau xem xuân vãn nói chuyện phiếm, cùng nhau chờ đợi năm 1995 đến, cả nhà đều là hoan thanh tiếu ngữ. Lý Tuấn Vĩ xem TV một lát liền cảm thấy không có gì hấp dẫn, liền kéo Cao Phán, Cao San cùng Cao Cường cùng nhau chơi bài, người thua bị dán râu lên mặt, bốn người chơi đến vô cùng vui vẻ, thỉnh thoảng phát ra một trận tiếng cười.

Cao Lương dựa lên người Lý Tuấn Nghị, quay đầu nhìn Tuấn Vĩ cùng mấy đứa em, cười nói: "Anh xem Tuấn Vĩ lớn như vậy còn chơi với trẻ con, đúng là chưa hết tính trẻ con."

Lý Tuấn Vĩ mơ hồ nghe thấy Cao Lương nói tên mình, ngẩng đầu lên: "Gọi em?"

Trên cằm hắn dán mấy tờ giấy trắng, thoạt nhìn như ông lão râu bạc. Cao Lương nhịn không được phụt cười thành tiếng. Lý Tuấn Nghị cũng nhịn không được cười: "Tuấn Vĩ em không thấy mất mặt à, chơi với Cao San, Cao Cường mà để thua thành dáng vẻ này!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play