Cao Phán tổ chức hôn lễ ở Bắc Kinh, Quảng Châu chỉ ở tạm, cho nên đặt mua của hồi môn cho Cao Lương cũng khó hơn. Đồ vật lớn không tiện vận chuyển, không mua lại có vẻ khó coi. Lý Tuấn Nghị thấy cô khó xử, liền nói: "Em cũng đừng chạy qua chyaj lại cả ngày, cẩn thận thân thể, đến lúc đó đi Bắc Kinh mua một bộ đồ điện là được. Thật sự không được, liền cho bao lì xì mấy vạn đồng làm của hồi môn."
"Có người chuẩn bị của hồi môn như vậy sao?" Cao Lương oán trách mà nhìn Lý Tuấn Nghị một cái, bất quá nghe anh nói cho Cao Phán mấy vạn đồng làm của hồi môn vẫn rất cao hứng, chứng tỏ anh không keo kiệt với em gái mình, "Bất quá xác thật có thể đi Bắc Kinh mua đồ điện, đến lúc đó chúng ta đi trước hai ngày đi." Bắc Kinh là thủ đô, có tiền mua gì cũng được.
Lý Tuấn Nghị nói: "Em dừng chạy qua chạy lại nữa, ở nhà nghỉ ngơi đi. Anh còn chờ mặc áo em đan đấy." Nói thật, ngày thường rất ít khi thấy Cao Lương làm mấy chuyện nữ tính như vậy, Lý Tuấn Nghị còn rất thích ngắm cô đan áo.
Cao Lương cầm dệt cái áo chưa đan nổi năm cm, nhấp miệng trộm vui vẻ: "Anh xác định muốn mặc?" cô là tay mơ, không biết kiểu đan đa dạng, chỉ biết đan đơn giản, hơn nữa mũi đan cũng không đều, thoạt nhìn hơi xấu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT