Chu Văn Võ xoay đầu tới nhìn mấy bằng hữu, miễn cưỡng nở một nụ cười: "Cảm ơn mọi người đã tới giúp tôi!"
Cao Lương cười nói: "Anh Chu nói lời này quá khách khí, lúc anh giúp bọn em cũng không nói hai lời."
Lý Tuấn Nghị vỗ vỗ vai ông bạn: "Người một nhà đừng nói lời khách khí, ra bên ngoài lăn lộn không dễ dàng, hiếm người được như chúng ta còn có bằng hữu bên cạnh, cho nên có chuyện gì ngàn vạn lần không cần khách khí, cũng không cần lo lắng sẽ gây phiền toái cho chúng ta, cứ việc mở miệng là được."
Uông Ngạn Quân cũng nói: "Đúng vậy, Văn Võ, chuyện này có là gì đâu, về sau không cần suy nghĩ lại, coi như bị chó cắn một ngụm, vẫn phải tiếp tục đi về phía trước, ông bỏ một thân cây, còn có nguyên phiến rừng rậm cơ mà, trên đời này có rất nhiều cô gái tốt!"
Chu Văn Võ cười cười, thần sắc so với lúc trước nhẹ nhàng hơn một chút, hắn chân thành nói cảm ơn: "Cảm ơn, tôi thật sự cảm thấy rất may mắn, có mọi người làm bằng hữu." Còn bạn gái sao, tạm thời không dám tìm, về sau rồi nói sau.
Lý Tuấn Nghị hỏi: "Văn Võ hiện tại ông đi chỗ nào? Về trong xưởng hay là về công ty?"
Chu Văn Võ nói: "Tôi tới công ty nhìn xem, mọi người trở về làm việc đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT