Lý Tuấn Nghị nói với Chu Văn Võ: "Xuống nói với bảo vệ đưới lầu một tiếng đi, mang theo gậy gộc lưu manh cũng vào được, an ninh cũng quá kém."
Chu Văn Võ xin lỗi mà nói: "Thực xin lỗi, Tuấn Nghị, thêm phiền toái cho ông, còn chậm trễ công việc của ông nữa."
Lý Tuấn Nghị nói: "Giờ còn nói lời này làm gì? Ông cũng đừng để việc này ảnh hưởng quá, không có khả năng cả đời đều thuận lợi, chúng ta còn trẻ, cứ coi đây là một bài học, nộp học phí. Ông phải nhìn về phía trước."
Chu Văn Võ gật gật đầu, không nói chuyện.
Lý Tuấn Nghị biết an ủi vậy không có tác dụng quá lớn với Chu Văn Võ, năm đó chính hắn cũng là như vậy, mấy người bạn an ủi rất nhiều, anh cũng biết mọi người nói đúng, nhưng cũng không có quá nhiều tác dụng, nỗi đau này, cần thời gian chữa khỏi. Anh thay đổi đề tài: "Ông tính toán xử lý như thế nào? Mua lại cổ phần?"
"Ừ, công ty là tâm huyết của tôi, mới có chút khởi sắc, tôi không muốn bỏ dở nửa chừng." Chu Văn Võ suy sụp mà ngồi ở ghế, vùi đầu vào trong lòng bàn tay, kỳ thật lúc trước chia cổ phần cho Nguyễn Tuệ cũng đã nghĩ đến khả năng này có thể phát sinh, hắn lúc ấy nghĩ chính là, vạn nhất thật sự chia tay, coi như là phí chia tay, % cũng không đến mức thương gân động cốt, nhưng mà thật sự không nghĩ tới là chia tay trong xấu hổ như vậy, đặc biệt là hắn không dự đoán được em trai Nguyễn Tuệ lại quá đáng như vậy, từ khi hắn tới, Nguyễn Tuệ liền không còn là Nguyễn Tuệ trước kia, một lòng chỉ nghĩ tới tiền của hắn.
Lý Tuấn Nghị nói: "Công ty ông đăng ký tài chính mười vạn, vậy phải cho cô ta hai vạn đồng?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play