Anh đậu xe ở bên cạnh, lấy ra hai chai nước, đưa cho Tưởng Thành Duật một chai.
Tưởng Thành Duật một tay chống nạnh, uống cạn hết một hơi, anh ấy bóp mạnh cái chai, tiếng ‘rắc rắc’ vang lên, “Tranh Tranh chắc đã bị dọa cho sợ rồi, ông già nhà tôi mà biết có thể chặt tôi đem đi chôn luôn.”
Phó Thành Lẫm liếc nhìn anh ấy một cái, “Tôi sẽ chuyển về căn hộ cũ, cậu nói Lê Tranh dọn về đi.”
Tưởng Thành Duật lại bóp cái chai, “Không cần đâu. Dù cho cậu có dọn đi, cháu ấy cũng không về đó sống nữa.” Anh ấy rất hiểu tính tình của cháu gái mình.
Nhưng anh ấy không thể để cô sắp tới tiếp tục sống một mình nữa. Cô không thích có người khác đi theo bên mình, vì thế suốt một thời gian anh ấy đã nới lỏng cân nhắc về việc đảm bảo an toàn cho cô.
Anh ấy còn một yêu cầu quá đáng, “Trước khi kết thúc kỳ nghỉ hè, anh cả của tôi có thể sẽ đến gặp Tranh Tranh. Anh ấy không biết rằng Tranh Tranh đã thuê nhà ở một mình. Nếu một ngày nào đó anh cả của tôi đợi Tranh Tranh ở trước căn hộ, cậu hãy báo cho Tranh Tranh một tiếng.”
Phó Thành Lẫm gật đầu, sau đó lại nhìn về phía bên kia đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play