Máu từ khắp người dồn lên não, chỉ trong chớp mắt mọi thứ trước mặt cô biến thành một màu đen, không biết phải làm thế nào, hai tay không nghe theo sự điều khiển của cô nữa.
Lê Tranh nhắm mắt, hít một hơi thật sâu hai lần. Bên tai như văng vẳng một giọng nói: ‘Không thể xóa dòng trạng thái này được, nếu không mọi người đều sẽ biết cô đang muốn giấu diếm.’
Cô đọc lại từ đầu đoạn văn thêm một lần nữa, chắc không sao đâu, chỉ là có một chút sến sẩm, không có gì phải xấu hổ, cũng không giống nhật ký yêu thầm của cô.
Trong mấy bức ảnh đính kèm, khó mà chứng minh được cô cùng người trong ảnh có liên quan đến nhau.
Một ảnh là cô chụp chiếc bánh kem trong lòng bàn tay của Phó Thành Lẫm, còn ảnh kia chụp bữa ăn sinh nhật anh làm.
Những giọt nước trên mái tóc chưa kịp lau khô, trượt theo vai xuống cánh tay, mái tóc dài phía sau khiến chiếc váy ngủ ướt nhẹp.
Lê Tranh hoàn toàn không có chút cảm giác, chẳng qua là vì cô không rảnh để quan tâm đến sự ẩm ướt khó chịu đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play