Phu Nhân Tổng Tài Thiên Biến Vạn Hóa

2


2 tháng

trướctiếp

Tôi cũng cười lạnh một tiếng.

Xem nhẹ tôi quá rồi, giờ đang mùa ế hàng, ít trẻ con tới chơi, cho nên chỉ mang theo năm trăm quả.

Vào lúc đắt hàng, tôi ngồi trong công viên, từ sáng đến tối không kịp thở có thể bơm được cả ngàn quả!

Bơm một tiếng được năm mươi quả, đứa trẻ không cầm nổi nên bảo cậu cô bé cầm giúp.

Tổng tài xịt keo nhìn bóng bay cừu vui vẻ, sắc mặt rất khó nhìn: "Tay của cô không đau à?"

Tôi ngừng lại, đuôi tóc dài ướt mồ hôi áp vào cổ, nhìn tổng tài nở nụ cười khinh miệt.

"Kết - thúc - quá - trình - làm - nóng - người"

Tôi trầm giọng tuyên bố, sau đó quơ lấy ống bơm bóng, nhắm ngay bóng bay.

Bơm!

Max speed!

Kí ức những ngày lễ thiếu nhi nắng ói bơm bóng không ngừng mãi đến khi cảm nắng hôn mê dần hiện lên trước mặt.

Kiến thức, kinh nghiệm, trải nghiệm đã lâu không gặp theo động tác không ngừng tăng tốc của tôi, tràn về trong linh hồn tôi!

Thần bơm bóng giờ phút này nhập thể!

Bơm nhanh đến mức chỉ còn tàn ảnh! Ống bơm điên cuồng ma sát tóe cả lửa!

Đứa trẻ bị bóng bay bao phủ! Bóng rơi đầy dưới đất, dùng ghế đá làm trung tâm, tạo thành một thiên đường nho nhỏ cho trẻ con!

Tổng tài tái mặt, hắn không hô ngừng, tôi cũng tuyệt không dừng!

"Chị ơi, chị có mệt hông ạ? Em cho chị nước của em nè."

Đứa trẻ cầm bình nước của mình tới, tôi nhẹ nhàng ngăn lại.

Cô bé không hiểu, đây là trận đấu giữa hai người lớn!

"Hay, hay lắm." Tổng tài giận quá hóa cười: "Trịnh Thiên Thiên, hôm nay tôi sẽ ngồi đây, chống mắt xem cô kiên trì được đến đâu."

"Cậu ơi, cháu đói..." Đứa trẻ lắc tay hắn cũng bị hắn cản lại.

"Tự đi mua đồ ăn đi."

"Cháu muốn ăn KFC cơ."

"Tiểu Lam, cố chịu đi." Hắn nghiêm túc dạy bảo: "Trên đời này, chỉ có không ngừng kiên trì mới là con đường tắt duy nhất dẫn đến thành công!"

Tiểu Lam tự đi mua KFC.

Trong tiếng bơm bóng không ngừng, nét mặt tổng tài dần tỉnh lại, trở nên ý vị thâm trường.

"Trịnh Thiên Thiên, cô là một người phụ nữ kiên cường, tôi có lời khen cho cô đấy."

Buộc quả bóng cuối cùng, tôi đưa tới trước mặt hắn: "Tôi không cần anh khen, trả tiền đi."

Hắn trả hết xong hít sâu một hơi: "Cô làm việc gì?"

"Tôi bán bóng bay..."

[Trịnh Thiên Thiên! Cô quên luôn việc chính của mình rồi à?" Tổng tài nổi giận: "Tôi hỏi cô, cô làm chức vụ gì trong công ty!"

"Lễ tân."

"Để cô làm lễ tân đúng là lãng phí tài năng, ngày mai đến chuyển sang bộ phận kinh doanh nhé." Hắn liếc tôi một cái rồi xoay người rời đi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp