Edit: Lan Điềm Điềm
Nhìn ánh mắt tủi thân đó khiến Lạc Thừa Thu dở khóc dở cười.
Vì thế, Lạc Thừa Thu đành phải hạ giọng xuống, nhẹ nhàng nói: “Đổng Thiếu Ân, nói cho tôi biết đồ sơ cứu để ở chỗ nào? Nếu như em vẫn không nói gì, tôi sẽ tức giận.”
Đông Thiếu Ân lúc này mới không quá tình nguyện mà kéo một cái ngăn kéo ra, Lạc Thừa Thu nhanh chóng lấy đồ bên trong ra. Sau đó cầm tay Đổng Thiếu Ân sơ cứu đơn giản, dù sao cũng là người am hiểu cái này, lúc sơ cứu tay chân Lạc Thừa Thu cứ luống cuống vụng về.
Nhưng Đổng Thiếu Ân nhìn hành động luống cuống đó mà biểu tình lại nhu hòa xuống, không còn cứng nhắc như khi nãy.
Bác sĩ riêng không đến hai mươi phút đã đến, tự giới thiệu tên là Sâm Liệt. Lạc Thừa Thu không hiểu, một người có gương mặt thuần Trung, lại lấy tên như vậy, nhưng dù sao cũng là tên của người khác, Lạc Thừa Thu cũng không tiện hỏi thêm.
Sâm Liệt kiểm tra qua một lượt, băng bó lại vết thương cho Đổng Thiếu Ân, tất cả cũng chỉ hơn mười phút, vô cùng chuyên nghiệp, động tác thuần thục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT