Edit: Lan Điềm Điềm
Bởi vì trong lòng có tâm sự, cho nên lúc ở trên xe, Đổng Thiếu Ân nói gì hắn một câu cũng không nghe lọt, cho nên cũng không phản ứng. Đổng Thiếu Ân thấy thế hạ mi mắt, quay đầu nhìn Lạc Thừa Thu, lúc này Lạc Thừa Thu cũng phát hiện không ổn, vội vàng nhìn lại, “Làm sao vậy?”
“Câu này là tôi hỏi anh mới đúng? Anh làm sao lại thất thần?”
Trong nháy mắt, Lạc Thừa Thu không biết nói gì, chỉ có thể cười khan, “Không có gì, tôi chỉ là nghĩ đến lúc tan làm thì nên làm gì.”
Nghẹ vậy, Đổng Thiếu Ân ý vị không rõ “ừ” một tiếng, rõ ràng là không tin. Lạc Thừa Thu chỉ biết cười khan.
Buổi sáng, Đổng Thiếu Ân có cuộc họp, vốn dĩ Lạc Thừa Thu phải đi cùng, nhưng đến lúc chuẩn bị đi thì Lạc Thừa Thu nói dối là muốn đi nhà vệ sinh, nói một lát nữa sẽ tới. Đổng Thiếu Ân bình tĩnh liếc mắt nhìn hắn một cái, cũng không nói gì.
Ngay lúc thấy Đổng Thiếu Ân rời đi, Lạc Thừa Thu thở phào một hơi. Cảm giác này cứ như đàng làm gián điệp vậy, không ổn chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play