Tiếng sầm cửa bất ngờ vang lên vậy mà Vương Nhã Vân chẳng hề chớp mắt, bà ta nghiến răng kèn kẹt, một lát sau lầm bầm chửi rủa: “Thằng chó má!”
Lúc ấy cớ sao anh lại cầm dao, không ai rõ hơn bà ta hết. Khi đó nếu anh không lăm le con dao trong tay thì chai rượu của Hứa Hoành Kiến đã tương thẳng xuống đầu bà ta.
Nói xong câu đó toàn thân bà ta rũ rượi dựa lưng vào ghế sô pha, vẫn nghiến răng nghiến lợi xỉ vả: “Học cái gì không học, chỉ học được cái thói chỉ chó mắng mèo!”
“Thi đại học xong cút xéo luôn đi!” Vương Nhã Vân lườm cánh cửa phòng đóng chặt, “Đừng mò mặt về nữa!”
Cho dù anh có làm gì đi chăng nữa, mỗi lần thấy anh, căm hận có, phẫn nộ có, cảm xúc nào cũng đủ cả, duy chỉ không có tình yêu của người mẹ.
Bà ta không làm cách nào dành tình thương của mẹ cho anh, sự tồn tại của anh chính là điểm khởi đầu cơn hủy diệt của cuộc đời bà ta.
Những tưởng trả thù thành công, nào ngờ đến phút cuối bà ta vẫn không thoát được đau khổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT