Nhắc tới Giả Vận Mai, cậu ta lại liến thoắng một tràng như thể có bóc ba ngày ba đêm cũng không hết chuyện.
“Cậu vừa mới chuyển đến chắc chưa nghe bao giờ, trường mình luôn truyền tai nhau câu này.” Chu Trạch Phong dòm chỗ cửa lớp, thấy không có giáo viên bèn xích tới gần cô thì thào: “Giả Thị Trân là người tai tiếng nhất ở cái trường này.”
“Nếu không nhờ bà ta làm ra toàn những chuyện kinh tởm kia thì môi trường học tập tại đây cũng trở nên tốt hơn bây giờ nhiều, ít nhất là cũng sôi nổi hơn. Cậu cũng biết đấy, một tấm gương nhà giáo tốt sẽ có ảnh hưởng vô cùng lớn!”
Chu Trạch Phong đột nhiên khựng lại, cậu ta nhìn cô với vẻ nhẹ nhõm: “Nhưng mà không sao vì từ giờ chúng ta đã có thể phá vỡ thế cục này. Đợi lần sau thi xong tớ tính sẽ in bảng thành tích của cậu ra để dán ở đầu giường, mỗi ngày thắp hai nén nhang khấn vái để tự cổ vũ bản thân cố lên.”
Bạch Trác: “…”
Qua một hồi lâu sau, cô lựa lời lên tiếng: “Vậy là trước đây có phải cô ấy đã từng làm ra chuyện gì rồi ư, chẳng hạn như hiểu lầm ai đó.”
Đoàn Viễn đang dỏng tai nghe lén, trong lòng thầm toát mồ hôi hột, quả nhiên những lời cậu ta kể lúc trước ở tiệm tạp hóa đều bị cô nghe thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT