Cả đám có lòng muốn hóng trò hay nhưng nghĩ đến người phía sau thì như bị chích vào lưng. Cuối cùng khát khao muốn sống vẫn mãnh liệt hơn cả, thế là cả bọn sủi ra ngoài như một làn khói.
Đám Trương Lỗi chuồn lẹ quá nên không được chứng kiến được cảnh tượng này, nếu không tụi đó phải gật gù mình tiên đoán như thần, quả nhiên lúc không có ai thì hành động chẳng e dè gì sất.
Ngay cả Hứa Yếm cũng hơi sửng sốt khi Bạch Trác đi ngược đám đông tiến về phía mình.
Mọi người đi gần hết, mỗi cô lại bước đến đây. Anh tưởng cô có chuyện cần tìm mình bèn đứng dậy bước lại gần.
Bấy giờ trong phòng vắng tanh, có khoảng vài ba bạn cũng toan ra ngoài.
Hứa Yếm sải bước, thoắt cái đến trước mặt Bạch Trác. Có mấy bạn vụt ngang qua cửa sổ ngoài ở hành lang, anh đánh mắt nhìn kẻ ngó vào trong cho đến khi tên đó cuống quýt quay đi mới trở về nhìn cô, nhẹ nhàng hỏi: “Sao vậy?”
“Không có gì, chỉ muốn nói với anh một câu thôi.” Bạch Trác hơi ngẩng đầu, cười tít mắt và bảo: “Anh chờ em nha.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play