Ông bà ta nói quả không sai mà. Nói xấu sau lưng người khác thì sớm muộn gì cũng bị bắt quả tang.
Tào Lâm khinh bỉ nhìn anh ta, cậu không dám nổi quạu cũng không dám vạch trần, chỉ dám âm thầm dùng ánh mắt cười nhạo: Bị vả mặt rồi đúng không.
Trịnh Kỳ hắng giọng: “Có chân dài sướng thật, đi nhanh hẳn…”
Chưa dứt câu, Hứa Yếm đã thình lình dừng bước rồi ngoái lại nhìn hai người họ, anh cau mày khẽ dặn: “Đợi lát nữa hai người phải tỏ vẻ tự nhiên một chút.”
“… Được.”
“Anh thấy chưa!” Đợi Hứa Yếm đi khỏi, mắt Tào Lâm sáng rực như đèn pha: “Em nói rồi mà, không thể nào cứ bỏ đi như vậy được.”
Lần này Trịnh Kỳ không tranh thủ nói xấu người khác nữa. Anh ta cười cười, nghĩ đến cái túi chườm nước đá, ra vẻ thần bí bảo: “Đâu chỉ là mỗi không bỏ đi thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT