Mãi đến khi tiếng chuông tan học vang lên, lúc Hứa Yếm bước ra cửa thì bấy giờ Đoàn Viễn mới thở phào nhẹ nhõm. Cậu ta đập vào lưng tên ngu lâu dốt bền Chu Trạch Phong: “Đậu má, cậu mở to mắt tý được không?! Đã dặn bao lần rồi, học sinh xuất sắc là duy nhất! Đẹp độc nhất! Không chỉ đẹp, độc, lạ mà còn đó đó với người ấy kia kìa! Hiểu chưa?!”
Kẻ hôm nay cháy lên niềm đam mê với học hành – Chu Trạch Phong đầu toàn chấm hỏi: “???”
Chu Trạch Phong hết sức cạn lời: “Nhóc Viễn à, đừng yêu tiếng Anh nữa, học Ngữ văn đi.”
Nghe mấy lời nó trình bày kìa, chó cũng không hiểu!
Quách Phàm sợ chuyện chưa đủ tanh bành, cuối cùng cũng bắt được cơ hội, cậu ta phi tới ngồi trước hai đứa: “Lão Chu, đây không phải là chuyện Ngữ văn! Cậu hiểu ý nhóc Viễn là gì không?! Nào, tôi cho cậu biết!”
Sau đó xì xầm đủ ba người nghe, Quách Phàm thêm mắm dặm muối vào câu chuyện trước giờ vào lớp buổi sáng.
Càng nghe, Đoàn Viễn càng chết lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT