Bạch Lẫm đang đứng trước Bạch Trác nên anh ấy không hề biết biểu cảm này của cô, từ nhỏ cô đã có thành tích học tập xuất sắc nên đây cũng không phải lần đầu tiên cô được người khác gọi như vậy. Anh ấy không lấy làm lạ, trái lại còn hứng thú với đề tài mới, tò mò hỏi: “Sau đó thì thế nào?”
Đoàn Viễn sợ làm bầu không khí trở nên ngột ngạt, việc kể lại mối quan hệ mâu thuẫn giữa giáo viên và học sinh có thể sẽ làm cô bé bị ám ảnh. Lỡ như cô bé bị thất kinh rồi thôi học thì há chẳng phải cậu ta sẽ trở thành kẻ tội đồ của cả cái trường này hay sao!
Đoàn Viễn không muốn chỉ còn đúng cái nịt nên bèn tương kế tựu kế nói: “Sau đó tuy đại ca có hơi lạnh lùng, nhưng cậu ấy tốt bụng lắm, tôn sư trọng đạo này, đoàn kết và thân thiện, ham học hỏi, thích tìm tòi, say mê lao động lại còn hiếu thuận với cha mẹ…”
“Phụt!” Nghe đến đây, Trịnh Kỳ thật sự không nhịn nổi nữa, anh ta cười ầm lên rồi chen vào phá bĩnh mà không nể nang tý nào: “Cậu đang nói đến ai đó? Những lời cậu vừa nói không có một chút gì liên quan tới Hứa Yếm luôn đấy.”
Đoàn Viễn: “…”
Mắt thấy cô đang dỏng tai nghe, Đoàn Viễn vẫn cố đấm ăn xôi: “Sao lại không liên quan được, đại ca…”
Bạch Trác sửng sốt, bọn họ đang nói về Hứa Yếm ư?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play