Chu Trạch Phong tưởng tượng đến cảnh đám choai choai giữa hai trường chiến nhau, rồi bỗng có đứa vênh váo lên tiếng bảo: “Hạng nhất Mạn Thành là học sinh trường bọn tao đấy!”
“Tụi mày có không?” Cuối cùng dùng giọng khinh bỉ để chốt hạ: “Lũ rác rưởi.”
Chu Trạch Phong lắc đầu lia lịa, không dám mơ, không dám mơ. Hành động ấy quá ấu trĩ, chỉ cần nghĩ đến thôi là đã nổi hết da gà da vịt rồi.
Cậu không tin, nhưng tin đồn kia càng ngày càng lan rộng, càng truyền càng kỳ lạ, làm Chu Trạch Phong lần đầu tiên nảy sinh nghi ngờ về phán đoán của bản thân.
Chứng kiến cuộc thảo luận sôi nổi về học sinh xuất sắc xuyên suốt hai tiết học buộc cậu phải tin rằng chuyện này là sự thật. Lúc tiết thứ hai kết thúc, cuối cùng Chu Trạch Phong vỗ vai Đoàn Viễn hỏi: “Thật hở?”
Đoàn Viễn đang cúi đầu đọc tiểu thuyết, đang đến đoạn gây cấn nên không ngẩng đầu mà hỏi ngược lại theo phản xạ: “Thật cái gì?”
“Học sinh xuất sắc ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play