"Tốt thật đấy, người mà cậu thích thời niên thiếu, vòng đi vòng lại cũng thích cậu." Trình Vân Xuyên cụp mắt che giấu tia hiu quạnh sâu trong đáy mắt, cười với Lâm Giáng, “Cậu biết không? Lúc mới biết hai người các cậu ở bên nhau, nói thực lòng tôi không ngạc nhiên như mình tưởng tượng.”
Lâm Giáng cười hỏi: “Sao lại nói như vậy?”
"...Nếu như tôi nói, từ lúc học cấp ba tôi đã cảm thấy giữa hai người nhất định sẽ nảy sinh tình cảm, có phải đã quá muộn màng rồi không?" Trình Vân Xuyên vừa cười vừa cúi thấp đầu, cô ta cắn cắn môi, “Nếu không thì lúc đó tôi cũng sẽ không đỏ mắt tới phòng phát thanh của trường rồi chặn cậu lại như vậy.”
Lâm Giáng nhớ lại lúc đó, có chút cảm thán: “Chuyện đã qua bao lâu rồi.”
Trình Vân Xuyên mím môi, cười nói: “Dù sao thì Giang Vi Phong nhà cậu cũng là người mà tôi thích thời niên thiếu, mặc dù... nhưng mà có điều, bây giờ tôi sẽ không tranh giành với cậu nữa đâu, bởi vì... cậu xứng đáng với tình yêu của cậu ấy.”
Trình Vân Xuyên kéo tay Lâm Giáng: “Đều trách tôi, cứ kéo cậu nói mãi không ngừng, cậu còn không mau tới đó đi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play