Đây là lần đầu tiên Lâm Giáng nhớ lại mọi chuyện từ đầu tới cuối:
“Năm đó tôi đến thực tập ở đài truyền hình của tỉnh, Trương Tuấn Đào, cũng là bố của cô, lúc ấy rất chiếu cố cho tôi. Kết quả có một lần, tôi vô tình bắt gặp ông ta đang cùng với bạn học của tôi, cũng là Trình Vân Xuyên mà cô cũng biết, hai người họ đang... Lúc đó tôi rất sợ hãi, nhưng đúng lúc tôi quay người định rời đi thì Trình Vân Xuyên nhìn thấy tôi. Tôi còn nhớ rất rõ ánh mắt khi đó của cô ấy, giống hệt như một tia sét đánh thẳng xuống người tôi, tôi cực kỳ cực kỳ hoảng sợ, hôm đó sau khi về nhà, tôi không nói gì cũng chẳng buồn ăn cơm mà đi vào thẳng phòng, lúc đó mẹ tôi hỏi có chuyện gì, tôi nói dối là mình bị đau bụng vì đến kỳ.”
Lâm Giáng hơi nghẹn ngào một chút, tiếp tục nói: “Sau đó, tôi luôn cố hết sức tránh xa Trương Tuấn Đào và Trình Vân Xuyên, nhưng khi ấy tôi còn nhỏ, không biết che đậy, có lẽ bọn họ đã cảm nhận được sự khác thường của tôi, vậy nên sau này mới có một hôm, Trình Vân Xuyên đột nhiên hẹn tôi đi ăn cơm, cô ấy nói rằng muốn giải thích về chuyện ngày hôm đó... Đáng lẽ ra tôi không muốn đi, nhưng cô ấy cứ một mực ép tôi phải đi, cộng thêm việc chỗ ăn cơm quả thực cũng là nơi công cộng nên không cần lo lắng quá nhiều, vậy nên tôi liền đi theo cô ấy...”
 
Lâm Giáng kể đến đây, thì đã run bần bật không thể nói tiếp được nữa.
Còn sắc mặt của Trương Kiêu Kiêu cũng đang sụp đổ từng chút một, nhưng cho dù là vậy, cô ấy vẫn cắn răng nói: “Tiếp tục đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play