Tác giả: 小出
Dịch: Chanh Không Chua
Văn án: Meo Meo
______________________
Tôi bị mù mặt, kết hôn đã được hai năm vẫn không nhớ mặt của chồng.
Trên xe, tôi gọi điện cho cô bạn thân nói xấu chồng:
"Mày coi đó, vừa cưới nhau xong chồng tao đã ra nước ngoài. Tao quá chán cái cảnh góa bụa này rồi, phải ly hôn thôi!"
Bác tài ngồi ở ghế lái vẻ mặt lạnh lùng, lái xe vững vàng.
Nhưng sau khi nghe những lời này của tôi, hắn lại không khống chế được mà đạp phanh gấp.
Sau đó, cô bạn thân đón tôi xuống xe. Lúc nhìn thấy mặt bác tài, cô ấy bị dọa cho xanh mặt:
"Bạc tổng, anh về nước khi nào vậy?"
Bạc Ngôn liếc nhìn tôi đang run như cầy sấy, thong thả xoay xoay chiếc nhẫn cưới trên ngón áp út:
"Khi vợ tôi đang mưu tính chuyện bỏ rơi tôi".