“Em chưa đủ mười tám tuổi mà, bác hai đã nói như vậy rồi mà!”
“Còn một tháng nữa thôi mà, khi phát hiện có thai thì chắc cũng phải bốn tuần nữa, với cả chắc gì sẽ một trăm phần trăm có!”
“Nghe anh nói sao giống như anh đang dụ dỗ con gái nhà người ta quá vậy!”
“Phải nắm chắc em trong tay, chứ sau này bác hai mà đổi ý thì anh biết làm sao, em hứa chịu trách nhiệm với anh rồi mà!”
“Trời ạ, chẳng phải anh phải chịu trách nhiệm với em sao?”
“Là em bị chuốc thuốc, anh cố gắng giải thuốc cho em, em hứa như vậy mà!”
“Thôi được rồi, tùy anh muốn làm gì thì làm đi, nhưng mà sinh một đứa thôi nhá, em còn muốn đi chơi du lịch, sinh nhiều vướng vếu không đi được!”
“Được, một đứa thôi, rồi sau đó anh sẽ cho em một đám cưới thế kỷ người người ngưỡng mộ, sau đó chúng ta đi tuần trăng mật vi vu vui chơi vài năm rồi sinh tiếp!”
Từng câu từng chữ Lâm Ý Hân nhớ rất rõ nhưng giờ nhìn lại ba đứa trẻ đang chơi đùa trước măt, đứa lớn nhất ba tuổi đang nghịch cùng đống đồ chơi, đứa hai tuổi thì được bác hai Lâm Điền cõng trên lưng, còn đứa nhỏ nhất chưa được một tuổi thì được cô bảo mẫu đang cho ăn dặm, cô đây trên bụng cũng đã to đáng gờm rồi!
Bên cạnh cô là Tống Hải Thành, anh đang hì hục bóc kẹo ăn liên tục, vỏ kẹo sắp chất thành núi rồi, trước giờ anh không hề ăn ngọt, nhưng cả tháng nay bánh ngọt và kẹo sắp thay cơm của anh rồi.
Ngày khai trương cửa hàng thời trang Lunas bốn năm trước, thấy cô nôn nghén trong nhà vệ sinh anh xót quá, liền lên mạng tra các cách giảm ốm nghén cho bà bầu, được những người có kinh nghiệm hướng dẫn, buổi tối để vợ bước qua mình khi anh đang ngủ say năm lần, anh sẽ được nghén thay vợ, thế là tối hôm đó anh nằng nặc bảo cô đợi anh ngủ say để bước qua, vậy mà hiệu nghiệm thật chỉ ngày hôm sau anh liền gặm cả trái xoài chua còn có cóc non chấm muối, có khi còn ăn cả trái chanh, nhìn thôi đã thấy ê cả răng, thế mà cô cũng không còn cảm giác nôn nghén, ăn gì cũng ngon hơn hẳng, cân cứ tăng vù vù.
Vừa sinh xong bé được bốn tháng cô mới cho Tống Hải Thành được một lần ân ái, tuy lúc còn mang thai anh vẫn được một tuần một lần nhưng đến lúc sanh vết khâu vẫn còn khá mới khá đau nên anh không dám chạm. Lâm Ý Hân nói phải được bốn tháng thì thả cho anh một lần, thế là một lần thả thì một lần ‘dính’ Lâm Ý Hân lại mang thai.
Thấy chuyện nghén hộ này hiệu nghiệm, khi Lâm Ý Hân phát hiện mình lại có thai anh lại bắt cô làm như vậy để cô không mệt mỏi quá nhiều. Tù tì bốn năm ba đứa, nay lại vừa cấn đứa thứ tư, cái ước hẹn tổ chức cho cô một đám cưới thế kỷ người người ngưỡng mộ cứ thế kéo dài, chuyến du lịch của cô cũng bị kéo dài vô thời hạn.
Nhiều hôm bỗng dưng nhớ đến chuyện đó, thêm nhìn lại cơ thể béo ú của mình Lâm Ý Hân tức giận liền đuổi thẳng anh sang phòng khác ngủ chẳng màn sự van xin, xin lỗi của Tống Hải Thành, cuối cùng anh chỉ đành ngậm ngùi ôm gối sang phòng khác ngủ.
Ba đứa con trước anh toàn ăn đồ chua, toàn ra con trai, nay anh lại thích ăn ngọt chắc mẫm là con gái nên Lâm Ý Hân cô mới hòa hoãn tha cho anh chồng giống tốt súng mạnh kia, thả phát nào dính phát nấy, nghĩ phát hờn thật chứ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT