Mai Tử được hắn dỗ dành như vậy trong lòng nhất thời ấm áp, nhưng lập tức sợ hãi cùng cực khổ phong sương mưa tuyết dọc đường đi vọt lên. Nàng dứt khoát lấy tay đấm vào lồng ngực hắn khóc ròng nói: “Là chàng không tốt, cái người độc ác này, cứ thế bỏ ta lại, còn muốn ta tái giá, sao chàng có thể như vậy!”
Hối hận cùng áy náy đan xen trên khuôn mặt kiên nghị của Tiêu Kinh Sơn, hắn trầm mặc để mặc Mai Tử đấm, thật lâu sau mới nói: ” Ta xác thực là không tốt.”
Tiêu Kinh Sơn không nói thì thôi, nói rồi lại càng gợi lên uất ức trong lòng Mai Tử.
Hắn ngay cả một bóng lưng cũng không để lại cho nàng, chỉ để lại một phong thư lạnh như băng cùng một câu muốn nàng tái giá. Nàng ở trong thôn đợi một năm, đợi đến khi hoa tàn lại nở, đợi đến khi hè qua đông đến qua một năm hoa liễu theo gió bay đi, nhưng lại không đợi được một chút tin tức nào của hắn!
Nhớ tới việc này, Mai Tử từ trong lòng hắn ngẩng đầu, uất ức nhìn hắn: “Lúc ta gả cho chàng không nghĩ tới người khác nữa, lúc đó chàng thật sự nghĩ ta sẽ tái giá với người khác sao? Mặc dù ta không có nhiều kiến thức, nhưng cũng biết cái gì gọi là tam tòng tứ đức, chàng nói những lời đó thì xem ta là cái gì hả?”
Nàng uất ức nâng mắt bất an chờ đợi, nhớ tới một đường kinh sợ nguy hiểm nhịn không được mang theo nức nở, gục đầu xuống buồn bã nói: “Hay là, chàng căn bản muốn ta tái giá để không còn gì vướng bận, đi tìm người khác tốt hơn?”
Bàn tay Tiêu Kinh Sơn sờ hai má có chút gầy gò của nàng: “Mai Tử, nàng tức giận nên mới nói những lời này mà thôi, nàng biết ta sẽ không .”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play