Có tiếng ngựa hí vang, tiếng hí kia mang theo sợ sệt tột độ.
Chó sủa, lừa ở trong chuồng luống cuống đá đông đá tây, gà cũng kêu loạn xạ.
Tiêu Kinh Sơn nhổm người, xuyên qua khung cửa sổ nhìn ra phía ngoài. Nằm ở trên giường, Mai Tử áp chặt lấy hắn, cảm thấy cả người hắn căng cứng lại.
Tiêu Kinh Sơn nhìn ra bên ngoài, cuối cùng cúi đầu xuống nhỏ giọng căn dặn: “Ở trong phòng, lần này tuyệt đối không được đi ra ngoài!” Nói xong, hắn liền lật người xuống giường, tùy tiện mặc quần áo, lại cầm cung tên treo trên tường đi ra cửa, ra đến cửa còn dặn dò một câu: “Đóng chặt cửa lại!”
Mai Tử run run rẩy rẩy từ trên giường lật người, úp sấp về phía cửa sổ nhìn ra phía ngoài, chỉ thấy xa xa trong núi có mấy một đôi mắt màu lam, đốm nhỏ li ti trong đêm tối của núi rừng lại sáng ngời khác thường.
Mai Tử hít một hơi, đó là sói a!
Nàng chưa từng thấy sói, nhưng đã nghe cha kể về nó. Vào buổi tối, mắt sói có màu xanh biển, cũng có khi màu xanh lá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT