Chuyện của Thịnh Nhược Yêu và Tư Đình Thịnh xem như là đã giải quyết xong rồi, đương nhiên cô cũng đã được anh giải đáp hết thắc mắc ban đầu.

Vì theo nguyên tác mà nói Tư Đình Thịnh thích Doãn Oánh Tiên từ lần đầu tiên gặp mặt, tuy sau đó anh cũng cố ý làm ra nhiều chuyện vô sỉ mới có được tình cảm của nữ chính.

Nhưng vì ở đời trước cô đã xuyên không đến đây nên gây ra hiệu ứng cánh bướm, làm cho mạch truyện gốc vốn dĩ đã loạn rồi, cũng vì thế cho nên kiếp trước cho dù cô cố gắng né tránh các nhân vật khác cũng chỉ dư thừa, chỉ cần nam chính và nữ chính không yêu nhau thì thế giới đó rất nhanh sẽ bị sụp đổ.

Và cái chết của nam chính đã chứng minh cho việc thế giới trước kia đã sụp đổ.

Dừng một chút Thịnh Nhược Yêu lại nghĩ, nếu như vậy thì không phải ở lần sống lại này sẽ cũng như trước sao? Hơn nữa là bây giờ cô và Tư Đình Thịnh đang ở bên nhau chứ không phải nam chính và nữ chính, vậy liệu thế giới này có sụp đổ nữa hay không?

Nếu nó sụp đổ thật… Vậy có phải cô sẽ vẫn sống lại thêm một kiếp để đẩy tiểu thuyết quay về quỹ đạo ban đầu hay không? Rốt cuộc lý do cô xuyên không đến đây là để làm gì vậy chứ?

Trong khi Thịnh Nhược Yêu đang nghiêm túc suy nghĩ thì Tư Đình Thịnh cũng đã chú ý nhìn cô, anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, sau đó nói:

- Em nghĩ gì vậy?

- Em đang nghĩ, nếu như chúng ta đều sống lại, thì liệu mọi người có như chúng ta không?

Tư Đình Thịnh cũng lắc đầu, sau đó anh lại nói:

- Không đâu.

- Hả? Sao anh biết?

- Trước khi gặp em mấy ngày, anh đã giao việc cho trợ lý Doãn và Đình Mẫn, tất cả những báo cáo hai người họ viết đều giống như đời trước, ngay cả lỗi sai cũng y hệt, cho nên họ không phải là người trùng sinh.

Thịnh Nhược Yêu càng nghĩ càng không hiểu, nếu như họ không phải người trùng sinh thì tại sao cô và Tư Đình Thịnh lại được trùng sinh? Hơn nữa theo như lời anh nói thì khoảng thời gian anh chết cách cô vài tiếng, vậy mà anh lại trùng sinh trước cô vài ngày.

Cái này có được xem là hào quang nhân vật chính không nhỉ?

- Yêu Yêu, đừng nghĩ nữa, có khi ông Trời thấy anh vẫn còn cô độc nên không nỡ lòng để anh chết, mới cho anh sống lại để ở bên cạnh em.

Thịnh Nhược Yêu chỉ biết cười, tên này đúng là càng ngày càng không nên thân, cái quái gì cũng có thể nói hết.

[…]

Về đến Thịnh gia thì Tư Đình Thịnh cũng bị người cha thân yêu của lôi vào nhà, nhưng hôm nay ở nhà cô không chỉ có cha mẹ mà ông bà ngoại hay ông nội cũng đến luôn rồi.

Vừa nhìn thấy cô là ba người già liền kéo cô lại, bà ngoại Triệu Mỹ Hoa còn để cô xoay xoay mấy vòng, lại nói:

- Yêu Yêu, cháu có sao không?

- Bà ngoại? Cháu không sao ạ… Nhưng sao mọi người đều ở đây vậy?

Khi này Lý Lan Dung mới nhìn cô, rồi lại uống một ngụm trà, nói:

- Còn không phải là cha của con à, cả đêm con đi không về, tuy mẹ biết là con ở chỗ của Đình Thịnh rất an toàn mà cha con đâu có nghe. Mới sáng sớm đã ầm ĩ đòi báo cảnh sát, may mà mẹ cản lại được, nhưng cản được một lần, ông ấy lại chạy lên phòng gọi điện cho ông bà, làm náo loạn một phen.

Thịnh Nhược Yêu cạn lời, người cha này của cô đúng là nghĩ quá nhiều rồi.

Nhưng sau đó cô lại nhìn sang cha, khi này Thịnh Ngọc Phú đang đứng ở trước mặt của Tư Đình Thịnh và mắng anh. Cơ mà hình như dáng vẻ của Tư Đình Thịnh rất vui vẻ, anh còn gật đầu phụ họa theo cha nữa chứ.

Sau khi mắng xong thì Thịnh Ngọc Phú cũng để Tư Đình Thịnh vào nhà chào hỏi trưởng bối, Thịnh Trầm - ông nội của cô vừa nhìn thấy Tư Đình Thịnh đã cười cười, nói:

- Xem ra là Đình Thịnh đã chuẩn bị xong cho việc đính hôn rồi nhỉ?

- Vâng ông nội, đợi hai ngày ông nội của cháu từ nước ngoài về thì cháu sẽ đưa gia đình đến để xin cưới ạ.

Lý Bắc Thần - ông ngoại của cô vừa nhìn vừa nhíu mày, sau đó còn nghiêm giọng nói:

- Muốn cưới Yêu Yêu nhà tôi không có dễ như vậy đâu, tốt nhất là cậu nên chuẩn bị tinh thần đi.

- Vâng, cháu rể đã sớm chuẩn bị tinh thần rồi ạ, chỉ cần được cưới Yêu Yêu, cho dù là lên núi đao, xuống biển lửa, cháu rể đều cam tâm tình nguyện.

Phải nói rằng người lớn tuổi thường thích nghe những câu nói dễ nghe như thế này, mà Tư Đình Thịnh lại rất biết nhắm đúng điểm yếu mà thể hiện.

Không chỉ có ba người già, ngay cả mẫu hậu đại nhân cũng bị anh dỗ ngọt luôn rồi.

Sau đó Thịnh Ngọc Phú mới nhìn Thịnh Nhược Yêu, nói:

- Phải rồi Yêu Yêu, chiều nay cha sẽ đưa Cảnh Thần về Hoành gia, con và thằng nhãi họ Tư đó cũng chuẩn bị đi, có thể là chúng ta sẽ phải qua đêm ở Vũ thành đó.

- Vâng, con sẽ chuẩn bị ạ.

Nói xong thì cô cũng xách đầu anh đi lên phòng.

#Yu~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play