Phụ Trợ Có Thể Lấy Một Địch Trăm Chẳng Phải Rất Bình Thường Sao?

Chương 20: *


2 tuần

trướctiếp

    "Ta --"

    “sát!”

    Người chơi nhảy khỏi tòa nhà [Cá Mực Đốt Sắt] nói ra được một từ. Lúc này, hắn ta đang đứng cạnh NPC sự kiện, với vẻ mặt bối rối, bị những người chơi xung quanh bao vây.

     Chuyện gì đã xảy ra thế?

    Có phải vừa rồi hắn bị một mũi tên bắn trúng?

    Những người chơi đang theo dõi không chê lớn chuyện, mồm 5 miệng 10, hỏi hắn cảm giác bị trúng tên khi nhảy khỏi một tòa nhà, [Cá Mực Đốt Sắt] như vừa tỉnh dậy sau giấc mơ, nhanh chóng đi đến bảng xếp hạng sự kiện để tìm ID của mình. Sau khi xác nhận nhiều lần, lại nhìn chằm chằm vào Phong hệ trên màn hình lớn với đôi mắt trợn to.

    Hắn kêu lên: "ahuhu, điểm của tôi!!!

    Phong hệ này là ma quỷ gì thế!!!

    Hắn thống khổ không thôi, còn bị người hỏi hắn, tại sao lại có biểu cảm như vậy, sau đó có người giải thích thay hắn:

    “Ngươi không để ý à? [ Cá Mực Đốt Sắt] vừa rồi được xếp hạng thứ mười lăm! có 5548 điểm!”

    “Mẹ kiếp! Phong hệ lần này không phải kiếm được rất nhiều điểm sao?”

    “Phải vậy không? Số điểm của [Vân Đạm Phong Lưu] khi thu được tám đầu người đã khá cao rồi. Bây giờ, lại được 1 nữa số điểm của tên nhảy khỏi tòa nhà, cậu ta đã nhảy từ top 100 lên mười hạng đầu!"

    “Đây thực sự là... Phong hệ trâu bò!”

    “Thật là trâu bò. Ngươi nhảy khỏi tòa nhà nhanh như vậy. Mà Phong hệ này, vừa bắn là một mũi tên tấn công cơ bản!”

    Cá Mực Đốt Sắt nghe được càng muốn khóc lớn.

    Đúng vậy, hắn đã chủ động nhảy khỏi tòa nhà để cứu điểm. Hắn đã thu được rất nhiều điểm trên đường đi, nhưng lại vô tình bị ai đó nhắm đến ở phía bên kia. Cá Mực biết không thể chống lại, nên đã bỏ chạy ngay khi họ gặp nhau, bị buộc phải lên sân thượng, hắn dứt khoát lựa chọn loại bỏ chính mình.

    Chỉ cần hắn không bị người khác làm bị thương, toàn bộ số điểm của hắn đều sẽ được giữ lại. Tuy rằng còn hơn một giờ nữa thì mới kết thúc sự kiện, dù cuối cùng xếp hạng của hắn không thể ở hạng mười lăm, nhưng dù sao, hắn vẫn có thể đứng ở giữa.

    Nhưng ai có thể nghĩ tới? Ai có thể ngờ tới a? Hắn rơi nhanh như vậy, tầng dưới không có ai, lại đột nhiên có 1 mũi tên bắn ta từ tòa nhà bên cạnh, mà còn là đòn tấn công cơ bản!

    Vân Đạm Phong Lưu không phải là người!!

     Nhưng --

   Cá Mực tức giận đến mức cùng những người chơi khác nhìn chằm chằm vào màn hình lớn. Bây giờ Vân Đạm Phong Lưu này, cũng là một con cừu to béo!

    Phong hệ này cũng đã đánh nhau với người khác. Nếu người trên phố này không giết hắn, thì ai đó cũng sẽ giết hắn?

    Chưa kể còn năm người đang truy đuổi Cá Mực chắc chắn sẽ đến!

    Hừ hừ! Muốn lấy điểm của tôi! Mi cũng sẽ bị giết thôi!

    Không chỉ có Cá Mực Đốt Sắt có suy đoán này.

    Khán giả theo dõi cuộc thi bên ngoài sự kiện rất phấn khích, mong chờ Phong hệ lại thể hiện hoặc có người khác lên lấy đầu cậu ta.

    Trong thời gian diễn ra sự kiện, sau khi bị kinh sợ đến choáng váng, những người chơi gần đó cũng kịp phản ứng, ngay lập tức lao về phía tòa nhà nơi Phong hệ đang ở.

    Còn Vân Thời.

    Những cảnh quay rất giỏi trong việc tạo ra bầu không khí. Sau khi Vân Thời thu hoạch xong đầu người, máy quay lập tức hướng nơi lân cận cắt biểu cảm và hành động của những người chơi gần đó, khi tất cả đều lao về phía này, máy quay lại quay về phía Vân Thời.

    Lúc này, khán giả bên ngoài sự kiện có thể thấy Phong hệ đã rời khỏi phòng, không hề đi xuống lầu, mà đi lên sân thượng, còn không hề dừng lại.

    Khi những người chơi truy đuổi đã đến, thì Vân Thời đã phá cửa sân thượng, tiến tới mép sân thượng.

    “Không phải cậu ta định nhảy khỏi tòa nhà để tích điểm chứ?”

    “Hả? Chuyện này hơi nhàm chán.”

    “Nhìn kìa, nhìn kìa! Những kẻ truy đuổi đang đến, có sáu người!”

    “Đánh đi! Đừng để cậu ta nhảy!”

    Bên ngoài, người đang xem màn hình lớn ồn ào náo nhiệt, nhiều giọng nói khác nhau đến rồi đi, tất cả đều chờ Phong hệ sẽ phản ứng thế nào.

    Sáu người bắt kịp, đã ngầm hiểu ý, đều chuẩn bị đối phó với người tên Vân Đạm Phong Lưu trước. Khán giả bên ngoài đều đoán rằng người này muốn nhảy khỏi tòa nhà để tích điểm.

    Trong số sáu người này, cũng có người truy đuổi Cá Mực trước đó, họ đã bất cẩn một lần, chắc chắn sẽ không bất cẩn lần nữa, vì vậy, họ đều sử dụng kỹ năng chạy nước rút hay dịch chuyển để rút ngắn phạm vi,chỉ cần tấn công tạo sát thương cho Phong hệ, thì dù có nhảy khỏi tòa nhà thì 1 nữa số điểm là của mình!

    Giống như Phong hệ nuốt Cá Mực vậy.

    Các kỹ năng tấn công liên tục được tung ra, Vân Thời cũng lao ra ngoài.

    Nhưng không như mọi người đã nghĩ. Sau khi nhảy, lúc sắp ngã, cậu ấy đã nhảy liên tiếp 2 lần, đáp trên trên mép sân thượng của một tòa nhà khác.

    Những tòa nhà ở khu này, cũng giống như những tòa nhà mà nơi Vân Thời từng sống ở khu tái chế, rất đông đúc và khoảng cách giữa tòa nhà chỉ là 3m.

    Người chơi 1 lần nhảy là 2 mét và 1,5 mét trong lần nhảy thứ hai, vừa đủ để chạm tới.

    Nhiều kỹ năng nối tiếp nhau nhưng Vân Thời đã nhảy ra xa 2 mét, vượt quá phạm vi tấn công kỹ năng của họ.

    Sáu người này không sử dụng đại chiêu, họ chỉ nhằm mục đích gây sát thương, khi một người trong số họ giành được điểm, vòng hỗn loạn thứ hai sẽ bắt đầu, vì vậy sáu người vẫn giữ lại đại chiêu và kỹ năng khống chế của mình.

    Tuy nhiên, điều không ngờ tới là họ đã thất bại trong việc truy bắt Phong hệ.

    Cậu ta đã đến một tòa nhà khác, nhưng với nhiều điểm như vậy, sáu người họ sẽ không bỏ cuộc. Họ lần lượt lao tới mép sân thượng, sẵn sàng nhảy qua và tiếp tục đuổi theo.

    Không ngờ, ngay khi sáu người lao tới rìa, Vân Đạm Phong Lưu đang cố gắng tạo khoảng cách thì bất ngờ chơi hồi mã thương, tiến trở lại hai bước.

    Cậu ta ném hai kỹ năng vào sáu người.

    Kỹ năng đầu tiên là [Phong Điệp], kỹ năng thứ hai là [Phong Vũ].

    [ Phong Điệp ] tập trung khống chế, khiến sáu người không thể đứng vững, [ Phong Vũ ] tấn công theo nhóm, gây sát thương cho mọi người.

    Sáu người từ trên cao rơi xuống, Vân Thời quay người tiếp tục đi về phía trước.

    Nhưng đợt truy đuổi thứ hai đã đến, chỉ có ba người nhận thấy Vân Thời không từ lầu một đi xuống mà nhảy xuống lầu hai.

    Ba người bọn họ chỉ là tạm thời thành lập liên minh, không có ngầm hiểu ý, trình độ cũng không đồng đều.

    Hai người đầu tiên ném khống chế, và một người vẫn đang đọc tên kỹ năng.

    Vân Thời không do dự, mở khống chế, né tránh chiêu thức tấn công mà cả hai ném ra, khống chế một người trong số họ, mở ba lô, lấy thứ gì đó, ném vào ngực người chơi vẫn đang đọc tên kỹ năng, và lập tức sử dụng kỹ năng đơn giải quyết người còn lại.

     “Cái gì?”

    “Nhện! Ahhh!”

    “Tại sao lại có nhện? Cứu tôi!”

    “Tôi nên niệm kỹ năng gì? Tên nó là gì? Tôi không thể nhớ nổi! Cứu tôi với!!”

    Người chơi đọc kỹ năng cố gắng hết sức để tránh khỏi những chiếc chân nhện trong ngực, không có thời gian để ý đến chiến trường.

    Vân Thời không bị ảnh hưởng, sau khi giết một người, tất cả các kỹ năng của cậu đang hồi chiêu. Sau đó, cậu tấn công cơ bản vào người bị khống chế, đánh liên tiếp vào cùng một điểm để làm choáng, cuối cùng thu hoạch bằng vũ khí phụ.

    Có tổng cộng chín kẻ truy đuổi trong đợt thứ nhất và thứ hai, lúc này chỉ còn lại người chơi có khuôn mặt trẻ con với đôi mắt đẫm lệ vì sợ hãi vì một con nhện.

    [Jelly Pudding]: Anh ơi, anh có thể nhẹ chút được không?

    Vân Thời không nói gì, thanh đao cá mập trong tay lau sạch cổ khuôn mặt bé con.

    Danh sách loại trừ của sự kiện lại bận rộn.

    Một, hai, ba... chín! Bao gồm chín cái trước, mười tám đầu người, tổng cộng không quá ba phút!

    Bóng người màu xanh nhạt bình tĩnh đi vào hành lang của tòa nhà thứ hai. Máy quay di chuyển ra xa, khán giả đang xem bên ngoài hít một hơi khí lạnh.

    Chết tiệt, đây là loại sát thần gì đây?

    Khương Thư đã bị loại từ lâu, lúc này hắn đang hưng phấn nhìn lên màn hình lớn, lúc này màn ảnh lóe lên một bóng người đang đi dạo trên đường.

    Khương Thư hận sắt không thành thép, muốn xông vào lay anh họ: Anh đang làm gì vậy! Anh là quán quân Liên Minh, dù có giải nghệ cũng phải học theo Phong hệ! Bạc Hoà, anh có được không vậy?

    Sau khi camera rời đi, nó cũng hiển thị rõ ràng biểu cảm của rất nhiều người chơi khác nhau. Chắc chắn, khi họ nhìn thấy hệ thống thông báo tên của một người như điên, biểu cảm của những người chơi thật tuyệt vời.

    Cuối cùng, camera dừng lại ở người xếp hạng đệ nhất điểm trước đó.

    Thanh Mộc Duyên Sinh, đại công hội. Họ đã tập hợp một nhóm nhỏ gồm tám người, làm việc theo nhóm và khi gặp phải tấn công nhóm từ những người chơi khác, hội trưởng công hội sẽ thu hoạch.

    Với sự duy trì như vậy, hội trưởng Thanh Mộc đã đứng đầu về số điểm.

    Nhưng, vừa rồi danh sách xếp hạng điểm đã được cập nhật.

    Đứng đầu danh sách là Vân Đạm Phong Lưu, người từng bán hướng dẫn.

    Các thành viên của Thanh Mộc cũng có biểu cảm khác nhau, bàn luận rất nhiều.

    “Phong hệ đã gia nhập Công Hội của ai?”

    “Không biết, có lẽ là Liệt Hỏa?”

    “Bất kể đó là công hội nào, họ đều rất hào phóng chu cấp cho một người mới đến.”

    “Tôi nhớ rồi, Phong hệ này vẫn là phụ trợ phải không?”

    “Hy vọng hắn được bảo vệ tốt, không gặp phải chúng ta, nếu không...”

    Đoạn hội thoại giữa người chơi thứ hai và Công Hội được trình chiếu một cách chân thực trên màn ảnh rộng.

    Khán giả bên ngoài lắc đầu.

    Thua rồi, lần này Thanh Mộc thua quá nhiều rồi!

    Hắn là sói đơn độc 1vs18! Một mình có thể đánh bại một nhóm tám người!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp