Giọng nói của hắn như bị bóp ra, cổ họng rõ ràng là bị thương, vừa nói ra lời này, trên môi đã có vết máu.
Vân Thời cau mày nói: “Có lẽ anh còn nhớ sợi dây đỏ Trân Châu? Ta nói là Trân Châu nhờ chúng ta đến cứu anh. Hiện tại anh đã ra ngoài, nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành.”
Sau khi bị con người tra tấn, yêu quái cá từ lâu đã mất niềm tin vào người khác. Cho dù Vân Thời có mang Trân Châu về cho mình thì hắn cũng nghi ngờ Vân Thời và Bạc Hòa đã bắt cóc Trân Châu, từ chỗ cô cướp được, về phần tại sao nhọc lòng để tìm hắn, chẳng qua cũng là vì….
Quái cá không nói gì, nhìn Vân Thời một cách mỉa mai, lại giận dữ.
Trong hang có một tầng nước biển nông, quái ngư nhấc nửa chiếc đuôi còn lại đang ngâm trong nước lên, mơ hồ nhìn thấy vài chiếc vảy lấp lánh.
Vân Thời đã thấy, Bạc Hòa cũng thấy.
Họ nghĩ tới mấy bộ trang bị, vũ khí cam treo trước cửa phó bản ở [khách sạn Hải Nguyên], đặc biệt là đều có tên “Thải Lân xx”, mà quái ngư bản thân bị mắc kẹt trong phòng thí nghiệm biến thái của Allen.
Vậy có phải tất cả những trang bị đó đều được làm bằng lân phiến này phải không?
Quái ngư nhìn thấy biểu cảm của họ, vẻ mỉa mai trên mặt anh càng sâu hơn, máu từ khoé miệng nói: “Cảm ơn vì sự chăm mẹ của tôi. Đây là phần thưởng xứng đáng cho 2 người.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT