Khi cả hai tìm được người, bà lão đang dùng gậy đánh vào đầu một con quái, lẩm bẩm: “Con mèo lớn chết tiệt, mày ăn Hổ Tử của ta à? Nhổ nó ra! Nhổ nó ra!”
Ngoại hình của con quái này có một số điểm tương đồng với mèo, nhưng nó là một con chim chứ không phải mèo thật.
Vốn dĩ con quái này không có ý định tấn công bà cụ, có thể “món ăn” này không ngon, không hấp dẫn với nó nhưng khi bị bà cụ chọc tức, nó không chịu nổi nữa định ăn luôn, chiếc mỏ nhọn đã chuẩn bị tấn công, Vân Thời và Bạc Hòa giết chết nó chỉ bằng vài chiêu.
Quái chim kêu lên, khi chết đi, nó nhìn về phía hai người, như muốn nói:…thực sự rất cảm tạ.
Vân Thời, Bạc Hòa:…
Hai người đưa bà cụ gặp rắc rối trở lại nhà, cảnh báo bà rằng bên ngoài không an toàn. Mặc dù trí nhớ của bà rất kém, nhưng nếu nhắc nhở có hiệu quả thì sao?
Không ngờ lần này lão phu nhân thật sự nói chuyện với bọn họ, thở dài: “aizz, ta biết rồi.”
Cả hai sửng sốt một lúc, nhìn Hoa lão thái. Có lẽ đây là khoảnh khắc tỉnh táo hiếm hoi của bà.
Bà lão ngồi khom lưng trên ghế, nhìn ra bầu trời xám xịt với đôi mắt vẩn đục nói: “Hổ Tử của ta cũng đã thay đổi. Ta biết, nhưng nó không phải là quái vật, ta nhớ rồi! Nó đã trở lại rồi. Nó nấu cơm cho bà, giặt quần áo cho bà. Chỉ là trông nó có chút kỳ lạ thôi...."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT