Chạy đến Vạn Thú Khanh mất hết một ngày. Kế tiếp, mỗi ngày Tô Lê phải lấy được sừng một con yêu thú, nếu không hoàn toàn không kịp.
Tô Lê và Kỳ Minh ẩn núp ở bên ngoài Vạn Thú Khanh, tiểu phượng hoàng pi pi bay loạn xạ, nhưng bị Tô Lê đè xuống.
“Ngươi có kế hoạch gì không?” Kỳ Minh hỏi cô, “Phân công nhau hành động sao? Nhưng mà tu vi ngươi không cao, một mình lẻn vào lãnh địa Bàn Vân thú e rằng có đi mà không có về đâu.”
Tô Lê trừng hắn một cái, “Như vậy quá chậm. Thay vì dong dong dài dài, không bằng một lưới bắt hết.” Yêu thú ở đây cực kỳ mẫn cảm với mùi máu tươi. Cho dù cô có thể âm thầm giết chết một con, cũng sẽ nhanh chóng bị mấy con khác phát hiện.
“Một lưới bắt hết?” Kỳ Minh cho rằng mình nghe lầm, “Ngươi định làm sao?”
Tô Lê nhếch môi, nở nụ cười âm hiểm, “Biết xuân dược chứ?”
“Cái, cái gì?” Kỳ Minh mở to hai mắt, vẻ mặt hoảng sợ, “Ngươi thế mà biết cái chiêu này? Nghe nói lúc trước ngươi thích cái tên Mặc Nhàn gì đó… Này, không phải là muốn bá vương ngạnh thượng cung đó chứ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play