Tô Lê ngồi ở trên nhánh cây gặm thịt nướng Chấn Thiên Hống đã đóng gói để dành trước đó. Cắn một miếng, mùi thịt nồng đậm bao trùm khoang miệng. Đây là đồ ăn mấy ngày qua của cô, cũng đã sắp thấy đáy.
Càng tệ hơn chính là, bên cạnh cô còn có một con tiểu phượng hoàng luôn mồm kêu khóc đòi ăn. Tuy trước đó đã hái một đống quả dại cất trong túi trữ vật, nhưng tiểu phượng hoàng có sức ăn kinh người, hai ngày nay đã ăn sắp hết.
Tô Lê nhìn ánh mắt tiểu phượng hoàng đầy mong chờ, nghiêng đầu, thở dài: “Tiểu Kim à, không phải không cho mi ăn, chính ta đây cũng chỉ còn miếng thịt cuối cùng nè……”
“Pi pi……” cọng lông ngốc nghếch trên đầu tiểu phượng hoàng cũng rủ xuống, tiếp tục mổ quả tử cưỡi cùng.
Tô Lê đã hỏi qua hệ thống. Nó nói phượng hoàng kỳ thật là động vật ăn tạp, không nhất định chỉ ăn trái cây. Hơn nữa, nơi này linh khí nồng đậm, nếu không thả tiểu phượng hoàng ra, thì quá đáng tiếc.
Tô Lê hết cách, chỉ có thể vừa lên đường vừa rầu rĩ chuyện ăn uống.
Hiện tại, cô có chút hối hận không mang nữ chính theo bên cạnh. Ít ra, nàng biết nướng thịt rất ngon. Mà Tô Lê không có đồ dùng nhà bếp hiện đại chẳng khác nào con cá mặn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play