“Em muốn rời khỏi Phong gia?” Tô Lê bẻ tay đang che miệng hắn ra, hỏi.
Lục Kỳ ghị không lại, đành gật đầu, “Chị, em biết chị thích Phong Ngự, nhưng hắn không có khả năng cưới chị đâu. Sau này hắn kết hôn, thì chị phải làm sao?”
Tô Lê hơi hơi sửng sốt, ngay sau đó rũ mắt, “Cho nên em mới có ý định này hả?”
Lục Kỳ không thấy rõ cảm xúc trong mắt cô nhưng không biết vì sao nhận ra chị mình không vui, hắn thật cẩn thận hỏi: “Chị, chị đừng thích hắn nữa được không? Thế giới bên ngoài rất lớn, sẽ có người tốt hơn hắn.”
Tô Lê ngước mắt bật cười, “Em còn nhỏ lắm! Mấy chuyện này em không hiểu đâu.”
“Em đã 18 tuổi rồi, tổ trưởng của em nói hắn 16 tuổi đã có bạn gái.” Lục Kỳ phản bác.
“Ồ, Tiểu Kỳ của chúng ta cũng muốn có bạn gái rồi sao?” Tô Lê trêu đùa.
“Em, em mới không thèm đâu!” Mặt Lục Kỳ hơi hơi phiếm hồng, nhỏ giọng nói.
Tô Lê xoa xoa tóc hắn, không nói nữa. Cô biết Lục Kỳ từ nhỏ lớn lên ở Phong gia, hắn chưa từng tiếp xúc với thế giới bên ngoài, chỉ chuyên tâm nghiên cứu y học, nên tâm tư cực kỳ đơn thuần. Tuy nhiên, đơn thuần không có nghĩa là hắn ngu xuẩn, ngược lại, nhờ đầu óc sáng suốt nên Lục Kỳ có thể nhìn rõ mối quan hệ giữa Lục Thất và Phong Ngự. Với hắn mà nói, tuy Phong gia nuôi lớn hai chị em, nhưng hắn chỉ quan tâm một mình chị gái mà thôi. Nếu Phong Ngự kết hôn, vợ hắn sao có thể chấp nhận Lục Thất ở bên cạnh Phong Ngự? Đến lúc đó chị hắn biết làm thế nào đây?
Tô Lê cảm thấy cậu em này thật sự quá tốt, khó trách Lục Thất yêu thương hắn hết lòng. Trong cốt truyện gốc, cô cũng từng vì Lục Kỳ mà cãi lời Phong Ngự. Có lẽ đây cũng là nguyên nhân khiến cho Phong Ngự lợi dụng hắn triệt để. Là thành viên của Huyết Lang, Lục Thất sao có thể có điểm yếu rõ ràng như vậy? - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel.net chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Trong suy nghĩ của Phong Ngự, hắn cho rằng hắn làm vậy là giúp Lục Thất diệt trừ chướng ngại vật trên đường, nhưng đối với Lục Thất lại là người cô yêu hại chết thân nhân duy nhất.
[ loại người như Phong Ngự thật đáng chết, e rằng khi hắn thành công kế thừa Huyết Lang rồi, vẫn là một kẻ vừa tự phụ vừa ấu trĩ. ] Trong mắt Tô Lê có chút lạnh lẽo. Loại người này, cho dù có giết đi cũng không làm người ta hả giận. Cách trả thù tốt nhất chính là cướp đi tất cả mọi thứ của hắn, dẫm nát sự kiêu ngạo của hắn, kéo hắn từ trên mây ngã xuống đất, khiến hắn phải cúi đầu với những người mà hắn từng khinh thường.
Sau khi gặp Lục Kỳ, ác cảm của Tô Lê đối với Phong Ngự vọt lên tới đỉnh điểm. ( truyện đăng trên app TᎽT )
[……] ký chủ đáng sợ quá đi! 2333 yên lặng chạy xa một chút, để tránh làm cô nổi nóng.
“Xin chào, cô là Lục tiểu thư phải không?” Trên đường về Phong gia, Tô Lê bị một người đàn ông trông rất trí thức ngăn cản.
[ là phụ tá Lý Minh của Phong Ý. ] 2333 bay qua nói.
Tô Lê sửng sốt, sau đó liền phản ứng lại, cô còn chưa đi tìm núi, núi đã mò đến tận nơi
“Tôi là Lục Thất, anh là…?” Tô Lê giả vờ nghi hoặc, trong mắt cũng lộ ra một tia đề phòng.
“Lục tiểu thư có thể gọi tôi là phụ tá Lý, hôm nay mạo muội đến tìm là bởi vì ông chủ tôi muốn cùng cô bàn một vụ làm ăn.” Lý Minh bày tỏ tư thái, ngữ khí tương đối thành khẩn.
“Bàn một vụ làm ăn?” Khoé miệng Tô Lê nhẹ nhàng giương lên, “Thật ngại quá, trước giờ tôi không có hứng thú với chuyện làm ăn.”
“Xin Lục tiểu thư suy xét lại một chút, mối làm ăn này chỉ có lãi chứ không lỗ.”
Tô Ly cười lạnh nói: “Từ nhỏ, tôi đã biết một đạo lý, bất cứ thứ gì cũng có giá của nó hết. Tôi không tin có chuyện chỉ kiếm tiền mà không lỗ. Ai biết tôi phải trả cái giá thế nào trong tương lai chứ?" Cô thấy Lý Minh hơi cau mày, “Nói vậy vụ làm ăn này cũng không phải tôi là không được, kêu ông chủ của anh tìm người khác đi."