Một tháng sau, tin tức kết hôn của người thừa kế tương lai Tống gia được đăng trên tất cả các tờ báo và tạp chí định kỳ ở thành phố A. Cảnh hôn lễ xa hoa sang trọng và nụ hôn của cặp đôi mới cưới gần như chiếm hết tất cả các trang.
Trời xanh biển xanh, Tô Lê cởi đôi giày cao gót đã tra tấn cô nãy giờ, chân trần dẫm lên bờ cát mềm mịn.
Tống Đình Dịch nhẹ nhàng ôm cô từ phía sau, tinh tế đặt nụ hôn lên chiếc cổ trắng nõn.
“Anh làm gì vậy……” Tô Lê duỗi tay đẩy cái đầu đang cọ cọ trên vai mình ra, vẻ mặt ửng đỏ, thẹn thùng.
Tống Đình Dịch thấy dáng vẻ ngượng ngùng của cô, không khỏi bật cười.
“Anh cười cái gì!” Tô Lê bất mãn trừng mắt, bốc một nắm cát ném vào hắn, lại vô ý động tới cái eo nhức mỏi của mình.
Tống Đình Dịch vội vàng ôm lấy cô, dùng tay nhẹ nhàng xoa xoa chiếc eo thon, giọng điệu ôn nhu, “Cẩn thận một chút.”
“Đều tại anh!” Tô Lê bực mình cắn vai hắn một cái, còn nhẫn tâm nghiến răng.
Tống Đình Dịch để mặc cho cô cắn, chỉ chặn ngang bế lên đi về hướng biệt thự, có một số việc, dưới giường giải quyết không được, vậy đành phải giải quyết trên giường.
Vợ chồng mới cưới tất nhiên là ngọt ngào đường mật. Tuy Tô Lê cảm thấy mình không thích Tống Đình Dịch, nhưng vì tôn trọng nhân vật, cô vẫn buông thả bản thân đắm chìm trong đó.
Từ sau khi bị Ân Nguyệt bắt cóc, Tống Đình Dịch gần như không bao giờ để cô rời khỏi tầm mắt, ngay cả lúc làm việc cũng bắt cô ngồi trong văn phòng. Tô Lê thấy hắn lo lắng thái quá như vậy, vừa bực mình vừa buồn cười, rốt cuộc cũng nói ra mấy lời cô vẫn luôn giấu trong lòng.
“Nếu không nỡ buông tay em như vậy, sao lúc trước còn lập ra kế hoạch đó làm gì?”
Tô Lê nhớ rõ khi cô vừa nói xong, sắc mặt Tống Đình Dịch lập tức trắng bệch. Hắn ngồi xổm trước mặt cô, cúi đầu một lúc lâu mới ngước lên, khàn khàn nói: “Anh xin lỗi……” Hắn hẳn là biết, cô thông minh như vậy sao có thể không đoán ra nội tình trong đó? Là hắn lừa mình dối người, hắn không biết giải thích như thế nào. Mặc dù kế hoạch đó là ông nội hắn ra lệnh thực hiện, nhưng hắn cũng không phải là không thẹn với lương tâm, ít nhất hắn cũng từng có một giây muốn làm như vậy. ( truyện trên app T Y T )
“Sau này anh còn lợi dụng em nữa không?” Tô Lê nghiêng đầu nhìn hắn.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel.net chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
“Không, sẽ không, sẽ không như vậy nữa.” Tống Đình Dịch nắm tay cô, nhìn cô day dứt, biểu lộ tư thái thấp kém nhất kể từ khi hắn sinh ra.
Tô Lê cong môi cười, “Vậy được, em tha thứ cho anh.”
Mọi chuyện kết thúc ở đó, nhưng trong lòng Tống Đình Dịch luôn có một khúc mắc, hắn không thể trách ông nội mình, nên chỉ có thể trút giận lên Ân gia.. Chỉ trong một tháng ngắn ngủi, mọi lĩnh vực kinh doanh của Ân gia đều xảy ra vấn đề. Ân Nguyệt cũng bị bà cụ Ân đưa ra nước ngoài, e rằng cả đời đừng hòng mơ tưởng đến vị trí người thừa kế.
Mọi chuyện tiến triển thuận lợi. Sau đám cưới, tiến độ nhiệm vụ của Tô Ly đã đạt 95%, còn lại chỉ là vấn đề thời gian.
Sau tuần trăng mật, mấy bộ phim do Tô Ly đầu tư đều được công chiếu, dàn dựng sang trọng, cốt truyện đầy đủ, lời thoại xuất sắc, giành được rất nhiều lời khen ngợi.
[《 công tử hào môn và thiếu nữ nhà nghèo —— nhật ký phản công của cô vợ cả 》 tiến độ hoàn thành nhiệm vụ 100%. Ký chủ, chúng ta thành công rồi! ] 2333 sáng sớm đã đánh thức cái eo đau nhức của Tô Lê.
Tô Lê mơ màng một lúc, liền mở to hai mắt, [ nhiệm vụ hoàn thành? ]
2333 vặn vẹo tấm thân tròn vo, thoạt nhìn rất là hưng phấn, [ đúng vậy đúng vậy, cô giỏi quá, ký chủ ơi! Cô muốn rời khỏi cốt truyện ngay lập tức hay là lựa chọn mười ngày sau mới đi? ]
Ánh mắt Tô Lê không khỏi nhìn sang Tống Đình Dịch đang ngủ ở bên cạnh, [ chỉ có hai lựa chọn thôi sao? ]
Trước đây, cô chưa hoàn thành nhiệm vụ bao giờ, lần nào cũng đều bị cưỡng chế đưa về không gian hệ thống, cho nên đối với chuyện này cũng không hiểu lắm!
[ không có. ] 2333 nghi hoặc nhìn cô, [ ký chủ có vấn đề gì sao? ]
[ sau khi tôi đi, thân thể An Bạch Nguyệt này sẽ như thế nào? ]
[ hệ thống sẽ sao chép kí ức của cô rồi cài vào trí nhớ của An Bạch Nguyệt, cô ấy sẽ thay cô tiếp tục sinh hoạt. ]
[ Ừm, tôi biết rồi……]