Vào lúc này, Tống Đình Dịch không chễm trệ ngồi chơi mưu kế như Tô Lê suy đoán, mà là giống như một con sư tử đang bạo nộ.

Khi hắn nhìn thấy một email lạ gửi đến, tiếp theo là nhận được tin tức Tô Lê không có ở nhà, trong lòng tức khắc trầm xuống.

Khoảng thời gian trước, không ít sản nghiệp Tống gia xảy ra một số vấn đề, hắn biết là có người ở sau lưng giở trò quấy phá. Khi đó, hắn đã nghĩ tới việc đem Tô Lê làm mồi nhử nhằm câu ra kẻ đứng phía sau. Chỉ là ý tưởng này vừa nẩy ra, hắn liền lập tức bác bỏ. Thương trường như chiến trường, hắn không phải người tốt gì, cũng từng lợi dụng rất nhiều người, làm không ít việc tàn nhẫn độc ác. Chỉ là Tô Lê thì không được. Từ khi gặp cô ở khách sạn Will, trái tim hắn đã dành hết cho cô, đó là một loại cảm giác khó tả, vừa an tâm vừa vui sướng, như thể hắn đã có được báu vật mà mình hằng mong ước.

Hắn cảm thấy đã từng gặp cô, hơn nữa còn yêu vô cùng. Sau khi hắn cầu hôn thành công, cảm giác mãn nguyện lan tràn đến tận nơi sâu thẳm trong tâm hồn.

Và bây giờ, cô đang cầu cứu hắn.

Không trì hoãn một giây nào, hắn nhanh chóng huy động toàn bộ lực lượng tìm kiếm manh mối, nhất định phải tìm được cô, không thể lại mất cô nữa…… Sau đó, hắn nhìn thấy vệ sĩ của mình đưa Tô Lê lên xe trong camera giám sát.

“Ông nội” Tay Tống Đình Dịch run run, “Là ông phải không?” ( truyện đăng trên app TᎽT )

Một giọng nói trầm ổn bình tĩnh từ đầu bên kia điện thoại truyền đến, “Đình Dịch, cháu không nhẫn tâm hạ thủ thì để ông nội làm thay cháu. Trước khi ông chết, ông sẽ khiến Tống gia trở nên cường đại nhất quyền lực nhất rồi giao cho cháu.”

Tống Đình Dịch không nói lời nào đã cúp điện thoại. Hắn chán nản ngồi phịch xuống ghế, cảm giác mỏi mệt xâm chiếm toàn thân. Tuy nhiên, hắn không thể nghỉ ngơi, hắn đã liên lụy cô gái hắn yêu, cô đang chờ hắn đến cứu.

[ nhiệm vụ hoàn thành 92% ] 2333 bay đến trước mặt Tô Lê, [ vừa rồi hình như sếp Tống đã làm gì đó khiến thanh tiến độ vụt tăng lên. ]

Lúc này, Tô Lê bị Ân Nguyệt dùng còng tay khóa ngay tại khung cửa sổ. Cô tìm một góc thoải mái trên mặt đất ngồi xuống, giương mắt liếc liếc 2333, [ Chắc là hắn áy náy đó. ]

“An tiểu thư, khiến cô uất ức rồi.” Ân Nguyệt đứng dậy đi tới, từ trên cao nhìn xuống.

Ánh mắt Tô Lê hoảng loạn, nhưng lại ra vẻ bình tĩnh nói: “Không biết Ân tiểu thư bắt tôi tới đây làm gì?”

Ân Nguyệt hé khóe môi đỏ chót, “An tiểu thư biết tôi à?”

“Đương nhiên. Tôi từng thấy ảnh cô trong điện thoại của Tống Phong Nam.” Tô Lê nói. Tất nhiên là lời nói dối, loại người như Tống Phong Nam đời nào lưu ảnh phụ nữ chứ!?- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel.net chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Quả nhiên, vừa dứt lời, sắc mặt Ân Nguyệt lập tức nặng nề, “Vậy ư? Điện thoại hắn chắc có ảnh của nhiều người lắm nhỉ?”

“Tôi cũng chỉ là vô tình nhìn thấy thôi. Dù sao người đẹp như Ân tiểu thư rất hiếm thấy.” Tô Lê giương môi cười, ánh mắt vô cùng chân thành.

Không có người phụ nữ nào không thích được khen, đặc biệt người khen mình còn là một phụ nữ. Ân Nguyệt khom lưng, vươn ngón tay nâng cằm Tô Lê, “Cái miệng ngọt như vậy, An tiểu thư cũng học từ Tống Phong Nam phải không?”

Tô Lê khẽ cười, nhìn thẳng Ân Nguyệt, “Tôi và Tống Phong Nam đúng là có một điểm giống nhau, đại khái chính là đều thích người đẹp, đương nhiên, tôi chỉ là đơn thuần thưởng thức.”

“Xùy!” Ân Nguyệt dùng sức bóp cằm cô, “Có vẻ như An tiểu thư không giống với những gì tôi điều tra nha! Khó trách có thể đổi đối tượng kết hôn từ Tống Phong Nam thành Tống Đình Dịch.”

Tô Lê bị bóp hơi đau, tuy nhiên mặt vẫn tươi cười như cũ.

“Ân tiểu thư muốn nói gì?”

“Tính cách An tiểu thư rất hợp gu của tôi. Đáng tiếc, tôi được người ta ủy thác phải cho cô ăn chút hành mới được.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play