Lệ Tinh Dương không nói gì, chỉ là sắc mặt càng thêm u ám.
“Anh Tinh Dương, hai người đều là con trai, sao anh có thể thích anh ấy được chứ?” Hà Tiêu Viên lại tiến lên hai bước, muốn nắm lấy cổ tay cậu, nhưng bị cậu giằng ra. Trong mắt cô ta có chút tổn thương, nhưng vẫn cố chấp nói: “Hai người sẽ không có kết quả đâu, anh Tạ Lan không thích con trai.”
“Chuyện này liên quan gì đến cô?” Giọng Lệ Tinh Dương càng lạnh hơn mấy phần, “Cô là cái gì mà cũng dám đến chất vấn chuyện của tôi?”
Hà Tiêu Viên cắn môi, trong lòng không cam tâm, “Em biết anh quên em rồi, nhưng không sao, sẽ có một ngày anh nhớ ra thôi. Hồi bé chúng ta tốt với nhau như vậy, anh cũng từng nói anh rất thích em…... Em vẫn luôn nhớ anh, nhiều năm như vậy, cuối cùng em cũng tìm được anh rồi……”
Lệ Tinh Dương thở dài, “Vậy thì sao? Tôi không nhớ cô, cô là người lạ. Tôi cũng không thích cô, cũng sẽ không đáp lại tình cảm của cô.”
Nước mắt lập tức tuôn rơi, Hà Tiêu Viên che miệng không để mình khóc thành tiếng. Đôi mắt cô rất đẹp, dáng vẻ đẫm lệ này càng đáng thương, khiến người ta đau lòng.
Lệ Tinh Dương vẫn có chút mềm lòng, cậu không chịu được nước mắt của con gái, vì vậy chỉ có thể nói một câu: “Xin lỗi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play