Khi Tô Lê đi bộ đến bến tàu, thể lực đã đến giới hạn.
Nguyên chủ Dung Tô đã bị tra tấn rất nhiều, vốn đã ở trong trạng thái kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần, Phùng Thiến mỗi ngày đều cho cô ăn những thứ rất thanh đạm và khó nuốt, vì vậy cô càng ăn ít đi. Những ngày này dạ dày cô chưa từng dễ chịu, cả người đều gầy đi một vòng, có thể cố gắng đi bộ đến đây đã là rất giỏi rồi.
Thêm vào đó, Tô Lê vì muốn nhìn đường mà đã sử dụng quá nhiều tinh thần lực, lúc này cảm thấy trời đất quay cuồng. Cô chỉ mơ hồ nhìn thấy ở đằng xa có vài bóng người đi tới, nhưng không biết là ai, liền trực tiếp ngất đi.
2333 vỗ cánh cuống quýt bay vòng vòng, nhưng không có quyền hạn của ký chủ, nó không thể tự ý can thiệp vào chuyện của thế giới nhiệm vụ, vì vậy chỉ có thể trơ mắt nhìn một đội người do một người đàn ông mặc áo khoác đen dẫn đầu đi tới.
“Tạ tổng, người phụ nữ này lai lịch bất minh, phải cẩn thận.” Vệ sĩ áo đen bước lên trước một bước, cảnh giác nhìn Tô Lê đang ngất xỉu bên đường.
Tạ Ngôn Kha tháo chiếc kính gọng vàng xuống, khẽ nheo mắt nhìn xuống cô gái đang ngất xỉu bên đường. Cô trông rất gầy yếu, dường như đã chịu không ít hành hạ, dù đã ngất đi trên mặt vẫn còn mang theo lo lắng, dường như đang sợ hãi điều gì đó.
Ngón tay thon dài của hắn mân mê chiếc kính trong tay, đôi mắt sâu thẳm như biển cả lạnh nhạt, “Gần đây là khu vực nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT