Phùng Thiến cúp điện thoại, ôm bụng vừa bị đá đau điếng quay người lại, bỗng giật nảy mình.
“Mày…... sao mày lại ở đây……” Cô ta thật sự hoảng sợ, vừa bị Tô Lê đá một cú còn đau đây, giờ thấy cô đứng đó với bộ dạng quỷ dị như vậy, làm sao không sợ cho được?
Tô Lê u uất bước về phía cô ta, giọng nói trầm thấp âm u hỏi: “Cô vừa gọi điện cho ai?”
Phùng Thiến theo bản năng muốn giấu điện thoại đi, ả cũng không hiểu tại sao đột nhiên cảm thấy có chút sợ hãi, ả nuốt nước bọt, lớn tiếng nói: “Liên quan gì đến mày! Mày mau cút về đó cho tao! Mày là đồ mù bây giờ còn muốn chạy trốn hả? Nằm mơ đi!”
Tô Lê nghe vậy đột nhiên khẽ cười một tiếng, đôi mắt đen láy vô thần chậm rãi chuyển động, chính xác dừng lại trên khuôn mặt Phùng Thiến, khiến cô ta có cảm giác bị nhìn thấu.
“Cô nghĩ tôi ra ngoài bằng cách nào?” Tô Lê lại bước về phía ả, bước chân nhẹ bẫng, vô cùng quỷ dị.
Phùng Thiến bị cảnh tượng này dọa đến toàn thân lạnh toát, ả vô thức lùi về sau, “Mày…... mày có ý gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play