“Quận chúa nói rất đúng,” Tô Lê nhẹ nhàng cong khóe môi, ánh mắt nhìn họ vô cùng chân thành, nói, “Nghe nói quận chúa và Tần công tử ít ngày nữa đại hôn, nguyện nhị vị từ đây cầm sắt hòa minh, răng long đầu bạc.”
Giang Vãn Mi miễn cưỡng nhoẻn miệng, “Chuyện này có cần phải đa tạ ngươi thành toàn hay không?”
“Quận chúa chê cười dân nữ rồi.” Tô Lê hành lễ, “Nếu không có việc gì, dân nữ xin cáo lui.”
Giang Vãn Mi không nói nữa, còn Tần Tử An lúc này ước gì cô mau mau rời đi, cũng không giữ lại.
Vì thế, Tô Lê toàn thân mà lui, bước chân thản nhiên, dứt khoát, sạch sẽ.
Tô Lê vừa đi, bầu không khí tức khắc trở nên ngượng ngùng. Giang Vãn Mi hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Tần Tử An, “Chàng định giải thích như thế nào đây?”
Tần Tử An đã suy nghĩ đâu ra đó trong đầu, lúc này liền nắm tay nàng, nói: “Quận chúa, tấm lòng tại hạ đối với nàng thiên địa chứng giám. Dao cô nương chẳng qua chỉ là chỗ quen biết cũ mà thôi, sau này sẽ không dính líu gì đến nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play