Đề nghị này của Tô Lê làm Lê Huyền sửng sốt. Hắn biết cô đã dọn ra nhà họ Phương, thích có không gian riêng, không thích ở chung nên mua một căn hộ ở bên ngoài.
Cho nên, hiện tại ý của cô có lẽ không phải chỉ về nhà họ Phương đâu nhỉ!
Lê Huyền bỗng nhiên cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, tựa hồ có một ý nghĩ bí ẩn dần dần nảy sinh trong đầu, nhưng hắn còn chưa kịp đó là ý nghĩ gì thì Tô Lê lại hỏi lần nữa: “Anh cảm thấy sao? Chỗ em ở cũng gần công ty anh lắm. Ngày mai, anh đi làm cũng tiện.”
Lê Huyền bình tĩnh gật gật đầu, “Ừm.”
Tất nhiên, hắn đã từng đến nhà Khinh Phỉ, chẳng qua khi đó là đi cùng Lộ Kiều và Triệu Nguyệt Hân, không phải giống như bây giờ chỉ hai người.
Chẳng mấy chốc, tài xế của Tô Lê lái xe đến. Hai người ngồi ở ghế sau, thời gian cũng không còn sớm, đều cảm thấy có chút buồn ngủ. Bất tri bất giác, đầu Tô Lê đã gối lên vai Lê Huyền. Vốn dĩ, hắn cũng có chút buồn ngủ, nhưng khi Tô Lê ngả qua thì lập tức tỉnh táo lại.
Lê Huyền hơi hơi nghiêng đầu nhìn Tô Lê đã ngủ, nhẹ nhàng duỗi tay qua ôm cô, giúp cô giữ thăng bằng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT