“Bệ hạ, đến giờ thượng triều rồi.”
Tịnh Liên đứng bên ngoài đợi một lúc vẫn không thấy trong màn có động tĩnh gì. Hắn ngạc nhiên gọi lại:
“Bệ hạ, đến giờ…”
“Ồn quá! Trẫm biết rồi.” Giọng nói khó chịu từ bên trong màn phát ra.
Tịnh Liên cúi đầu im lặng. Nghe giọng của hoàng thượng là biết đêm qua người lại không ngủ được. Từ lúc Hồng phi rời đi đã hai đêm thì hai đêm đó hoàng thượng đều thức trắng. Nghe giọng của người có vẻ đang rất mệt mỏi.
“Bệ hạ, nếu người mệt quá hay là nghỉ một buổi triều?”
Tử Hằng xác thực là rất mệt mỏi. Hai đêm rồi hắn không ngủ được. Hôm qua hết chạy bên này lại chạy sang bên kia, tinh thần căng thẳng mệt mỏi. Chưa bao giờ hắn cảm thấy mệt mỏi và chán nản đến thế. Những lúc như thế này thật muốn ôm Hồng Thanh vào lòng, hít hà mùi hương trên cơ thể non mềm, quyến rũ của y. Bây giờ hắn cũng chẳng có tâm trí đâu mà lên triều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play