Trong những ngày mà Tử Hằng gọi là "án binh bất động" đó, người của hắn đến từng nhà của những thuộc hạ thân tín của Ngọc Chương thuyết phục bọn họ đứng về phía mình. Sư gia Vĩnh Ninh chính là một trong số đó.
Gia đình ông ta sống rất gần phủ huyện. Ngọc Chương luôn rất quan tâm bọn họ, mà đúng hơn là giám sát. Vĩnh Ninh trung thành với Ngọc Chương cũng một phần vì muốn bảo vệ gia đình mình. Đã làm sư gia của huyện lệnh Tân Xuân trong nhiều năm, Ngọc Chương cũng chưa từng bạc đãi ông ta. Vĩnh Ninh từ bị ép buộc dần chuyển sang trung thành thật sự với Ngọc Chương. Vì Ngọc Chương sẵn sàng làm tất cả mọi việc dù biết đó là việc làm phạm pháp.
Lúc Danh Thần và Lục Ly đến thuyết phục ông phản lại Ngọc Chương, quay đầu là bờ, ông đã không đồng ý. Bọn họ nói ông hãy thử đặt cược. Có phải khi Ngọc Chương bị phát hiện ra việc ăn chặn hàng cứu tế sẽ không ngần ngại đem ông ra làm vật thế thân để bản thân thoát tội hay không. Ông không tin nên ngay lập tức chấp nhận. Và bây giờ chứng kiến Ngọc Chương trước mặt vị hoàng thân kia ra tay đánh mình, trắng trợn đổ hết tội lên đầu mình, ông đã sốc đến không thốt nên lời, hối hận và đau đớn khôn cùng.
Nếu người đó đã phản bội lòng tin của ông thì ông cũng không cần thiết phải trung thành với kẻ đó nữa.
Vĩnh Ninh cúi lạy Tử Hằng rồi ngẩng đầu nhìn hắn, nghiêm túc nói:
"Tâu điện hạ, thuộc hạ có bằng chứng chứng minh tất cả những việc mà thuộc hạ làm đều là theo lệnh của huyện lệnh đại nhân. Thuộc hạ còn giữ những bản viết tay của huyện lệnh đại nhân giao dịch với chợ đen, còn có cả dấu điểm chỉ của ngài ấy."
"Ngươi… ngươi…" Ngọc Chương bàng hoàng trợn mắt. Những bản viết tay đó hắn đã bắt Vĩnh Ninh hủy ngay sau mỗi lần giao dịch rồi kia mà. Tại sao ông ta vẫn còn giữ?
Vĩnh Ninh chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ dùng thứ này để làm bằng chứng buộc tội Ngọc Chương. Ngày đó khi Ngọc Chương sai ông làm sổ sách giả ăn trộm hàng cứu tế của triều đình gửi tới, ông đã nhận thức được chuyện này nguy hiểm đến thế nào. Ông biết rõ là phạm pháp nhưng vì Ngọc Chương thuyết phục ông đã chấp nhận làm theo. Ông không dám đốt mấy tờ giấy giao dịch với nhóm người ở chợ đen đó. Không phải là ông không tin Ngọc Chương, ông chỉ muốn giữ những thứ này như là vật bảo mệnh cho bản thân và gia đình. Ông không mong sẽ dùng nó vào bất cứ việc gì. Thật không ngờ…
"Giờ tang chứng vật chứng đầy đủ cả rồi. Ngươi còn chối nữa không?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play