“Đệ đừng uống nữa. Uống nhiều quá sẽ say đó.”
“Tửu lượng đệ khá lắm đó. Huynh đừng lo.”
Phi Diên nói xong lại nâng chén rượu uống tiếp. Gương mặt cậu hồng hồng, Danh Thần nhìn mà không khỏi lo lắng.
“Uống nhiều không tốt. Sao đột nhiên đệ lại uống nhiều vậy?”
“Đệ đang rất vui. Ban đầu đệ rất lo mình không thể làm tốt nhưng đệ đã làm được. Huynh không biết lúc những người dân kia không ngừng nói lời cảm ơn đệ, tặng những món quà dân dã cho đệ, đệ đã hạnh phúc đến thế nào đâu. Cảm giác như đệ đã làm được một điều gì đó to lớn lắm.”
“Đối với những người dân ở đó đệ quả thật đã làm được một việc rất to lớn đấy. Đệ giỏi lắm.”
Danh Thần giơ tay muốn xoa đầu Phi Diên như mình vẫn thường làm nhưng đột nhiên Phi Diên nắm lấy cánh tay hắn choàng qua cổ của cậu rồi ngả đầu lên vai hắn. Đột nhiên tiếp xúc gần như vậy khiến Danh Thần không khỏi ngượng ngùng, tim đập thình thịch liên hồi. Hắn nhìn Vệ Khanh muốn cầu cứu nhưng Vệ Khanh đã lủi mất từ lúc nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play