Cha Quý Nhờ Vào Con

Chương 3.1 : Không hộ khẩu


3 tháng

trướctiếp

Tô Bạch không biết truy nã và hộ khẩu là cái gì, nhưng y đối với Thường Sơn thái độ có chút tò mò, không khỏi hỏi: “Có nhiều yêu quái giống như tôi đột nhiên đến Cửu Châu sao?”

Thường Sơn gật đầu: “Ừ, hầu như mỗi tháng đều có .”

Tô Bạch sửng sốt: “Mỗi tháng?”

Thường Sơn "Ừm" một tiếng , sau đó từ bên cạnh lấy một quyển sách, để trước mặt Tô Bạch “Đây là bản giới thiệu tóm tắt , anh Bạch xem qua thử đi , có gì không hiểu cứ hỏi tôi sẽ giải thích cho anh .”

Tô Bạch liếc nhìn quyển sách, trong đó có một số hình ảnh màu sắc sặc sỡ, hắn dù là người mù chữ cũng có thể hiểu được.

Cuốn sách nói về những gì đã xảy ra ở Cửu Châu 30 năm trước.

……

Ba mươi năm trước, một vụ sụp đổ không gian toàn cầu đã xảy ra ở Cửu Châu.

Sự sụp đổ vĩ đại này đã phá vỡ rào cản giữa Thái Hoang và Cửu Châu, mở ra ra thời đại Cửu Châu "Hỗn Kỷ Yêu" 

Trong những ngày đầu của sự sụp đổ, con người thương vong rất nặng nề, để tự cứu mình, con người đã thành lập ra Cục Quản lý Yêu Quái (Cục Quản Yêu).

Cục Quản lý Yêu Quái tập hợp sức mạnh của loài người, hàn gắn lại các vết nứt sụp đổ, tiêu diệt những con yêu quái thích giết người, sau đó tập trung các vết nứt không thể hàn gắn và những con yêu quái có thể kiểm soát được vào 18 khu vực khác nhau.

Kể từ đó, xã hội loài người dần dần lập lại trật tự.

Trong 30 năm qua, môi trường của 18 khu vực này đã bị ảnh hưởng bởi rạn nứt và không ngừng đồng hóa cùng Thái Hoang.

Giờ đây chúng đã trở thành một khu vực đặc biệt kết hợp giữa trật tự con người và hoàn cảnh Thái Hoang được gọi là “Khu Trùng Điệp ”.

Các vết nứt ban đầu được bịt kín ở khu vực chồng chéo vì lý do nào đó đều tập trung tại ranh giới bị phong ấn, tạo thành một bức tường sương mù màu đỏ (khu vực sương mù đỏ) cao 100 mét ở rìa của khu vực chồng lấp.

Những vết nứt này trở nên hoạt động và không ổn định trong khu vực sương mù đỏ, và thỉnh thoảng chúng sẽ tập hợp lại với nhau để tạo thành một lối đi nhỏ trong không gian tồn tại trong thời gian ngắn.

Đoạn văn này là lý do tại sao hầu như tháng nào yêu quái cũng xuất hiện.

Tô Bạch hiểu ra, “Cho nên, tôi rơi xuống Cửu Châu chỉ vì xui xẻo ư?”

“Sai!”

Thường Sơn xua tay, dừng lại một giây mới nói tiếp: “Anh không phải chỉ xui xẻo. Dù sao, không phải ai cũng may mắn rơi vào một băng nhóm tội phạm cả.”

Tô Bạch : “…………”

Tôi thực sự cám ơn.

Tô Bạch trợn mắt, không để ý tới Thường Sơn, nhìn Cố Hành Châu bên cạnh, hỏi: “Nguyên nhân gì 30 năm trước sự sụp đổ lại diễn ra?”

Thường Sơn: “Này.”

Cố Hành Chu lãnh đạm liếc nhìn Thường Sơn một cái, không để ý mà trả lời Tô Bạch: "Tuyên bố chính thức của chính phủ nói đó là một vụ tai nạn không thể lường trước được , nhưng Cục quản lý Yêu quái nói , thật ra ngàn năm trước kết giới bảo vệ đã có dấu hiệu hư hỏng , dấu hiệu cho thấy 30 năm trước, những thay đổi về lượng đã tích lũy thành và thay đổi về chất.”

Tô Bạch nghe được lời này cau mày - anh thân là thủy tổ của Thái Hoang , bọn họ chính là Thái Hoang, nếu như Thái Hoang sụp đổ, cho dù chỉ là một cái hố, anh cũng sẽ cảm nhận được.

Nhưng trước khi Tô Bạch ngủ say, anh lại không cảm thấy có gì bất thường.

Tô Bạch có chút không hiểu, nghĩ nghĩ lại hỏi: “Cửu Châu hện tại là triều đại nào? Đế Tân còn đó không?”

Bị phớt lờ Thường Sơn không muốn bị bỏ lại một mình, xen vào: “Đế Tân là ai? Bạn của anh hả?”

Tô Bạch nhìn Thường Sơn một cái, không nói gì.

Trường Sơn gãi đầu, “Ồ, đừng như vậy, vừa rồi là lỗi của tôi, anh bình tĩnh quá nên tôi nhịn không được. - Vậy Đế Tân là ai?”

“Thương Trụ Vương .”

Cố Hành Chu ở bên cạnh lên tiếng , tầm mắt anh dừng lại trên người Tô Bạch, mặt mày mang theo chút tò mò.

“Đây là Hoa Quốc vào năm 2x19. Nếu cậu đang nói đến vua Chu của nhà Thương, thì ông ta đã chết hơn ba nghìn năm rồi.”

Tô Bạch hai mắt đột nhiên mở to: “Ba ngàn năm? Điều này không có khả năng!”

Cố Hành Chu cũng không tranh cãi với cậu, chỉ lấy một cuốn album ảnh từ trên kệ bên cạnh đưa cho Tô Bạch , “Đây là bảng niên đại ngắn gọn về sự ra đời của loài người cho đến nay, cậu có thể xem qua. Nếu muốn biết chi tiết, có thể xem qua sách lịch sử liên quan."

Tô Bạch máy móc cầm lấy cuốn album ảnh, ngơ ngác nhìn, sau đó lật xem.

Người vượn, người tiến hóa , người tinh khôn , Bàn Cổ, Nữ Oa, Hạ, Thương, Tây Chu, Đông Chu... Minh, Thanh, cận đại, hiện đại.

Album ảnh ngắn gọn, chính xác, Tô Bạch đọc rất nhanh.

Sau đó Tô Bạch trở nên ngốc nghếch.

Thường Sơn thấy Tô Bạch như vậy có chút kỳ quái, tò mò hỏi: “ Anh Bạch, anh làm sao vậy?”

Tô Bạch chậm rãi hít một hơi, sau đó ngẩng đầu nhìn Thường Sơn: “Trước khi tôi ngủ, Đế Tân vẫn đang tu luyện .”

Thường Sơn sửng sốt một giây mới hiểu được ý tứ trong lời Tô Bạch, sau đó Thường Sơn “Wow” một tiếng.

“Cho nên anh Bạch, anh đã hơn ba ngàn tuổi* rồi? Trời ạ, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy yêu quái già như vậy !”

Tô Bạch :“…………"

[ *Đã biết tuổi nên đổi xưng hô ]

Cậu thực sự biết cách nắm bắt trọng điểm đấy .

Nhưng Cố Hành Chu lại không có biểu hiện gì khác ngoài sự tò mò ban đầu.

Anh ta gõ vào đầu Thường Sơn rồi nói: “Được rồi, đi làm giấy tờ giám hộ cho anh ấy đi . – Trước mắt Cửu Châu không có cách nào để yêu quái quay trở về Thái Hoang ở Cửu Châu, vì vậy anh phải thích nghi với cuộc sống ở Cửu Châu. Luật quản lý Yêu quái Theo quy định, anh cần có người giám hộ sống chung ít nhất ba tháng , cho đến khi anh có thể sống tự lập ở Cửu Châu ."

"Sống chung?”

Tô Bạch sau cơn ngủ say ba ngàn năm khôi phục lại, lập tức bày tỏ thái độ cự tuyệt: “Tôi có thể tự mình thích ứng.”

“Không được.”

Cố Hành Chu quả quyết bác bỏ đề nghị của Tô Bạch:  “ Yêu quái mới đến cần phải có sự giám sát. Nếu không muốn sống chung với người khác, có thể lựa chọn trải qua thời gian luân chuyển ở trại huấn luyện của phân bộ. Ở đó không có giới hạn thời gian, chỉ cần vượt qua bài kiểm tra kiến ​​thức tổng quát của Cửu Châu, anh có thể sống tự lập.”

Tô Bạch: “Có lựa chọn thứ ba không?”

Cố Hành Chu: “Không có.”

Tô Bạch : “…………”

Do dự một chút, Tô Bạch lựa chọn cái sau: “Vậy tôi đi trại huấn luyện.”

Thay vì sống chung với một người xa lạ thì không bằng sống tập thể —-- hơn nữa bài khảo sát Cửu Châu gì đó Tô Bạch vẫn khá có tự tin.

“Được. ”

Cố Hành Chu gật đầu, đưa tay xách Nhung Nhung từ trong ngực Tô Bạch ra, nói với Tô Bạch: “Anh cùng Thường Sơn đi thu thập chút tin tức, tiện đi qua trại huấn luyện làm đơn đăng ký, sau đó tôi đưa anh đi ăn tối, thay lời coi như là cảm ơn anh đã chăm sóc Nhung Nhung. ”

Tô Bạch không có phản đối, Thường Sơn cũng lên tiếng đồng ý, nhưng Nhung Nhung lại có ý kiến ​​phản đối.

“Mommy !”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp