Cha Quý Nhờ Vào Con

Chương 1.1: Mommy nha


3 tháng

trướctiếp

Tất cả đưa hai tay ôm đầu, dựa vào tường ngồi xổm xuống! Con chồn đó đứng lại, ngươi tưởng ta không nhìn thấy ngươi hóa hình à!”

“Mấy người có quyền giữ im lặng, tất cả những gì mấy người nói sẽ được coi là...”

“Chết tiệt! Trung úy, xin đừng đọc luật nữa. Chỗ này có một con rồng ngoại quốc đang cố trốn thoát. Hãy đến đây và giết nó".

Bùm bùm, xoẹt xoẹt, boong boong. 

Trong giấc mơ, Tô Bạch cảm giác như có mười cái chiêng treo bên tai mình, có người lần lượt đánh, gõ, khiến đầu óc anh đau nhức.

Tô Bạch cố gắng mở mắt ra, đầu tiên là bị ánh đèn trắng toát làm cho lóa mắt một chút, sau đó mới chậm rãi nhìn thấy mình đang ở đâu.

Đây là một căn phòng rộng rãi, như thể vừa trải qua một trận chiến khốc liệt, mọi thứ rất lộn xộn.

Trong phòng có mấy chục người lẫn yêu quái, có người mặc đồng phục màu đen, có người mặc trang phục khoa trương, ngồi xổm trong góc và bị những người mặc đồng phục đen tra hỏi.

Còn Tô Bạch thì đang nằm trong một chiếc lồng sắt lớn, xung quanh có mấy con yêu quái chen chúc, đang vươn tay về phía những người mặc đồng phục màu đen ngoài lồng để cầu cứu.

Tô Bạch: “…………”

Mặc dù anh không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng rõ ràng có điều gì đó không ổn.

Tô Bạch cứng đờ từ dưới đất đứng dậy, trong đầu anh cuối cùng xuất hiện một ít hình ảnh quen thuộc.

Anh nhớ rõ anh tên là Tô Bạch, anh là thủy tổ đời thứ ba của Thái Hoang.

Anh sinh ra vì Thái Hoang, cùng tồn tại với Thái Hoang và nắm trong tay toàn bộ ánh sáng và thịnh vượng của Thái Hoang.

Thế rồi đến một ngày, thủy tổ đời thứ tư ra đời.

Thủy tổ đời thứ tư được sinh ra ở lãnh địa Tô Bạch - tình cờ thế nào lại rơi vào suối sinh mệnh của Tô Bạch, nơi đây chính là ( giường mẹ ) do Tô Bạch tạo ra để nuôi dưỡng vạn vật.

Vì vậy, dù biết đó là thủy tổ đời sau nhưng Tô Bạch vẫn nhặt nó về và nuôi nấng như con ruột của mình - giống như tiên sinh của anh _ thủy tổ đời đầu đã làm với anh thuở xưa.

Tô Bạch vốn tưởng rằng thủy tổ đời sau sẽ cùng anh có quan hệ thân thiết như anh với tiên sinh vậy.

Nhưng anh không ngờ rằng mình lại nuôi một con sói mắt trắng ( kẻ vong ơn bội nghĩa)

Cho đến bây giờ, Tô Bạch vẫn nhớ tới cảm giác đau đớn khi bị sói mắt trắng đâm thủng ngực, thần cách bị nghiền nát.

Sau đó……

Tô Bạch chớp chớp mắt: “...”

Sau đó anh không nhớ.

Ký ức từ khi thần cách của anh bị nghiền nát cho đến khi anh tỉnh dậy hoàn toàn trống rỗng.

Lý do là vì thần cách của anh đã bị tiêu diệt, lẽ ra anh đã phải chết, nhưng anh vẫn còn sống - mặc dù anh đã mất hết pháp lực và các mạch linh hồn bị phá hủy, nhưng thần cách của anh vẫn còn đó.

Chỉ cần thần cách còn tồn tại, dù chỉ còn lại một hạt nhỏ, anh vẫn sẽ là thủy tổ của Thái Hoang.

Việc thần cách không bị tiêu diệt hoàn toàn có thể coi là "may mắn", nhưng điều mà Tô Bạch thực sự thắc mắc là, tại sao anh lại ở đây?

Tuy rằng chưa từng tới đây, nhưng Tô Bạch sẽ không sai lầm, anh thừa nhận đây là thế giới nhân loại, Cửu Châu.

Thưở đầu càn khôn, hỗn loạn chia cắt, chỉ có Thái Hoang và Cửu Châu .

Thái Hoang sinh ra linh vật và yêu quái, Cửu Châu sinh ra nhật nguyệt và con người.

Hai thế giới độc lập với nhau, nhưng cũng có thể giao tiếp với nhau. Vì vậy, vì sự cân bằng, những đại yêu cấp bậc thủy tổ như Tô Bạch đương nhiên bị pháp tắc hạn chế, không thể tiến vào Cửu Châu.

Vì vậy, anh lấy tư cách là thủy tổ , sao lại có thể xuất hiện ở Cửu Châu?

Tô Bạch không biết trong khoảng thời gian trí nhớ trống rỗng của hắn nhất định đã có chuyện gì xảy ra, nhưng hiện tại, với tư cách là một kẻ pháp lực yếu đuối mới ra lò, thì còn lâu hắn mới có thể tìm được câu trả lời.

Cho nên Tô Bạch căn bản không nghĩ nữa, điều quan trọng nhất chính là trước tiên tìm hiểu tình huống hiện tại.

Tô Bạch lại nhìn ra ngoài lồng - bị hấp dẫn bởi tiếng kêu cứu của yêu quái trong lồng, giữa đám quân phục màu đen bận rộn cuối cùng cũng có người đi tới.

Đó là một cô gái nhỏ nhắn, Tô Bạch nhớ tới vừa rồi anh nhìn qua, thì cô nàng này đang xé nát đôi cánh của một con rồng nhìn rất kỳ quái.

" Hét cái gì mà hét ? Không thấy tôi đang bận à?”

Ánh mắt cô gái cực kỳ hung ác, trên mặt còn đang dính đầy máu, nhìn tới nhìn lui thoạt nhìn không giống người tốt chút nào.

Ngay khi cô vừa nhìn đi chỗ khác, những con yêu quái đang cầu cứu lập tức im lặng và co rúm lại như chim cút, run rẩy.

Cô gái nhìn thấy cảnh này trợn mắt, đang định nói gì đó, nhưng ánh mắt cô lại nhìn về phía Tô Bạch đang ngồi trong cùng của lồng .

Tô Bạch có ngoại hình đẹp trai và tính tình hiền lành. Lúc này, anh có mái tóc dài và rối bù, lại đi chân trần, từ trong ra ngoài chỉ mặc một chiếc áo lụa màu trắng, càng khiến cho dáng người gầy đi.

Nhìn mà xem, trên người Tô Bạch như viết rõ to năm chữ vàng chói lọi – “Mau đến bắt nạt tui.”

“Ôi chao…”

Đôi mắt cô gái lập tức sáng lên, cô lau sạch máu dính trên móng tay, sau đó nở nụ cười ngượng ngùng với Tô Bạch, dịu dàng như nước chào hỏi Tô Bạch : “Chào anh giai ”

Những con yêu quái bị hét vào mặt trước đó: “...”

Tô Bạch chứng kiến cô gái dùng tay xé nát cánh rồng: “...”

Cô gái này có thể là một cuốn kịch bản thành tinh.

Cô gái bước từng bước nhỏ đến trong lồng, nháy mắt với Tô Bạch, nhiệt tình giới thiệu: “Anh giai ơi, em tên là Hồ Phương, năm nay 22 tuổi, là thành viên của Cục quản lý yêu ma, hiện tại em còn đang độc thân , mức lương hàng năm là 500.000 ngàn ( NDT) ,có một chiếc ô tô, một ngôi nhà, năm bảo hiểm (bao gồm bảo hiểm hưu trí, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp, bảo hiểm thương tật lao động và bảo hiểm thai sản) ,cũng có thể chiến đấu với yêu quái và tìm linh vật. - Tên anh giai là gì? Năm nay anh giai bao nhiêu tuổi? Anh giai đã kết hôn chưa? Nó không thành vấn đề, kết hôn thì cũng có thể ly hôn, không bằng hai đứa mình trước mắt cứ lưu số của nhau cái…”

“Làm ơn im đi.”

Hồ Phương chưa kịp nói xong thì một thanh niên đã đi tới phía sau cô, vỗ vào đầu Hồ Phương và nói với vẻ ghê tởm: “Nếu cô muốn hành động như một tên lưu manh thì hãy cởi bỏ đồng phục xuống."


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp