Tác giả: Thái Sử Anh

Thịnh Noãn biết nội dung cốt truyện lúc này là: Diệp Nam Hành bỗng nhiên xuất hiện trên bảng xếp hạng hotboy, có người còn nói hắn đẹp trai hơn Cố Lan Phong.

Cố Lan Phong không có ý kiến gì về cái này nhưng nguyên chủ Thịnh Noãn lại tức giận cực kì.

Diệp Nam Hành xuất thân nghèo khó. Hắn thường xuyên làm thêm ở cả trong và ngoài trường… Ở cái độ tuổi mà nên tràn đầy năng lượng thì hắn lại sống một cuộc sống vất vả hèn mọn đến mức chật vật vô cùng.

Hơn nữa tính cách của hắn u ám, khó gần nên hầu như mọi người đều xa lánh hắn.

Trong mắt của nguyên chủ, người như vậy thật sự không xứng để so sánh với Cố Lan Phong.

Cô muốn chèn ép Diệp Nam Hành. Cô biết gia đình Diệp Nam Hành nghèo khó, mẹ của hắn còn cần tiền chữa bệnh lâu dài nên cô cố ý thuê Diệp Nam Hành chạy vặt, tiện thể bắt nạt hắn nhiều chút.

Mới đầu, Diệp Nam Hành không muốn cho lắm nhưng nguyên chủ lại tìm mọi cách phá các việc làm thêm của hắn. Khiến hắn không còn lựa chọn nào khác, đành phải đồng ý công việc mà cô đề nghị.

Mà cảnh tượng hiện tại là nguyên chủ cố ý bảo Diệp Nam Hành đi mua kem ở con phố đối diện trong thời tiết nóng bức như này…Xa như vậy, lúc mua về đương nhiên kem đã chảy hết rồi.

Sau đó nguyên chủ lấy cái cớ này, ném kem lên Diệp Nam Hành trước mặt mọi người.

Vô số tầm mắt từ mọi phía hướng về đây, Thịnh Noãn nhìn Diệp Nam Hành chật vật mà trong lòng ớn lạnh.

Cô biết cốt truyện ban đầu nên cũng biết được rằng thiếu niên này không hề mềm yêu hèn mọn như vẻ bề ngoài… Ở trong truyện gốc, công việc làm thêm giúp Diệp Nam Hành kiếm tiền nhiều nhất chính là võ sĩ quyền anh.

Lúc ở trường, hắn là một học sinh nghèo khó yên lặng ít nói nhưng ở trên võ đài… Hắn lại là một con sói cô độc khiến mọi người phải sợ hãi. Hắn đối xử với người khác tàn nhẫn, hắn cũng dùng chính cái tàn nhẫn đó để đối xử với bản thân mình!

Trong truyện gốc, sau khi hắn trả thù nguyên chủ gấp trăm ngàn lần vì những gì đã làm với mình thì hắn đã đẩy nguyên chủ mà thảm cảnh tuyệt vọng nhất.

Mà cô lại vừa mới ném kem lên Diệp Nam Hành trước mặt mọi người đến mức cả người hắn thành một đống hỗn độn.

Trái tim Thịnh Noãn căng thẳng đập bùm bùm khẩn trương trái tim bang bang nhảy, da đầu cô tê dại…

Lúc này, một cô gái bên cạnh cố ý lên tiếng: “Noãn Noãn, cậu bắt hắn đi mua lần nữa đi.”

Thịnh Noãn giật mình thon thót, ánh mắt hoảng sợ nhìn chiếc đồng đội heo đang muốn giết cô.

Vốn dĩ cô cũng chỉ vừa mới vào đại học chưa được bao lâu, trong mắt người khác cô chỉ là một con bé mọt sách nhút nhát… Còn chưa kịp cảm thấy may mắn vì được trọng sinh một lần nữa thì lại bị hành động tìm đường chết này của nguyên chủ làm cho sợ hãi.

Nghĩ đến nhiệm vụ được yêu cầu là ngăn cản Diệp Nam Hành hắc hoá và giữ được cái mạng nhỏ của mình. Thịnh Noãn mím môi ngẩng đầu nhìn về thiếu niên đứng đối diện, hít vào một hơi, cẩn thận lên tiếng: “Không cần…Không cần mua cái kia nữa. Cậu đi đi.”

Lông mi Diệp Nam Hành run run, trong lòng hơi nghi ngờ.

Hôm nay cô nàng ngu xuẩn này đổi tính đổi nết à? Với phong cách của cô chẳng phải là không thèm quan tâm người khác nói gì mà tiếp tục bắt nạt hắn sao?

Nhưng cô nàng ngu xuẩn này dừng tay cũng tốt, hắn còn có việc khác phải làm.

Diệp Nam Hành ừ một tiếng, ngay sau đó nhàn nhạt lên tiếng: “Tiền công hôm nay cậu chưa trả.”

“À đúng rồi, còn trả tiền nữa.”

Thịnh Noãn hoàn hồn, vội vàng lấy di động ra tìm được ảnh đại diện của Diệp Nam Hành rồi ấn vào… Lướt lên phía trên, giao dịch chuyển khoản đều là một, hai trăm. Thịnh Noãn biết bây giờ bản thân mình không thiếu tiền, cô trực tiếp chuyển năm trăm*.

*Đơn vị tiền tệ ở đây là nhân dân tệ. 100-200 tệ là khoảng từ 350.000 VND-gần 700.000 VND, 500 tệ khoảng 1,7 triệu VND.

Sau khi cất điện thoại, cô mím môi nhìn về phía Diệp Nam Hành mỉm cười thân thiện: “Tiền giặt quần áo tôi cũng chuyển cho cậu…Cậu…Cậu đi thong thả nha…”

Diệp Nam Hành không thèm liếc cô một cái, khom lưng nhặt cái kem đóng gói trên mặt đất rồi xoay người rời đi.

Ông trùm trong tương lai đi rồi, Thịnh Noãn cuối cùng cũng thở phào rồi ngồi xuống khán đài.

Đồng đội heo bên cạnh hơi khó hiểu nhưng cũng hơi bẫt mãn: “Noãn Noãn, hôm nay sao cậu dễ dàng buông tha cho hắn vậy?”

“Đúng vậy, hotbot Cố còn đang chơi bóng ở đây. Cậu nên dạy dỗ hắn nhiều chút khiến cho hotboy Cố cảm nhận được tấm lòng của cậu chứ.”

“Đúng thế đúng thế!”

Thịnh Noãn thở dài thườn thượt, bất đắc dĩ ý thức được một việc: Nguyên chủ rơi vào kết cục như vậy chắc chắn là có một phần là do hội chị em cây khế này.

Hiện tại trong lòng cô đang rối rắm cực kì, cô trực tiếp đứng lên: “Tớ còn có việc, đi trước đây.”

Cô gái bên cạnh vô cùng kinh ngạc: “Hotboy Cố còn chưa thi đấu xong, cậu đi đâu thế?”

“Tớ đi trả cho đội cổ vũ đạo cụ mình mượn.”

Thịnh Noãn tùy tiện tìm bừa một lí do, nhặt quả bóng vải nhiều màu mượn đến để cổ vũ Cố Lan Phong lên rồi vội vàng rời khỏi khán đài đi lên nhà thi đấu phía trên.

Trước khi đi, cô lơ đãng đối diện với tầm mắt của nam sinh đang ném bóng vào rổ.

Nam sinh bởi vì vận động nên sắc mặt đỏ bừng nhưng vẫn có thể thấy được ngũ quan hơn người với những đường nét rõ ràng.

Lúc Cố Lan Phong nhìn thấy cô, hắn ta hơi nhíu mày rồi dời mắt đi ngay lập tức.

Thịnh Noãn bĩu môi, xoay người rời khỏi sân thi đấu.

Đi ở hành lang trống trải của nhà thi đấu, cảm nhận được mặt đất kiên cố dưới chân, cảm giác cầm bóng vải nhiều màu trong tay, hơi nóng trong không khí đều khiến Thịnh Noãn rõ ràng hơn. Tất cả đều là sự thật.

Cô xảy ra tai nạn xe cộ. Để có thể sống lại, cô đã trở thành nhân viên của Cục sửa chữa Thời - Không. Sau đó đi vào thế giới trong một quyền sách rồi trở thành nữ phụ độc ác.

Thật ra cô cũng không hiểu vì sao cô lại trở thành nhân vật này. Bởi vì nhân vật này không giống với cô.

Bản thân cô là một cô nhi bị cha mẹ bỏ rơi, được một cặp vợ chồng vừa mất một đứa con nhận nuôi. Nhưng sau đó họ lại sinh thêm một đứa nữa, cô gần như trở thành người dư thừa trong nhà.

Bố mẹ nuôi không thể nói khắt khe với cô nhưng họ cũng rất thờ ơ với đứa con nuôi này

Nhưng từ nhỏ tới lớn cô luôn nhẫn nhục chịu đựng, trong lòng cũng vô cùng biết ơn công lao nuôi lớn của bố mẹ nuôi cho nên cũng chưa từng gây ra chuyện gì. Cẩn thận từng bước vào đại học.

Nhưng vào đại học còn chưa được một năm đã xảy ra tai nạn xe cộ…

Điều duy nhất khiến Thịnh Noãn cảm thấy may mắn chính là, bố mẹ nuôi còn có em gái nên khi mất đi cô chắc cũng sẽ không quá đau khổ… Suy cho cùng thì cô cũng không mang cho họ nhiều niềm vui nên cũng không muốn họ quá đau lòng vì mình.

Đúng lúc này, cửa phòng thiết bị bên cạnh đột ngột mở ra. Thịnh Noãn không phản ứng kịp nên bị người ta bắt lấy cánh tay kéo vào trong phòng…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play