Thấy hắn buồn bã không nói lời nào, Thẩm Nhiêu lại dùng khuỷu tay chọc vào hắn: “Không phải chứ, chàng thật sự tính không để ý tới ta sao? Bây giờ rõ ràng là ta nên tủi thân khổ sở mới đúng, sao nhìn chàng còn buồn bực hơn cả ta vậy? Chẳng lẽ chàng sốt ruột muốn để ta sinh nhãi con để nối dõi tông đường nhưng không thành sao?”
Tạ gia đoạn tử tuyệt tôn không có liên quan gì tới hắn, chẳng qua hắn đau lòng cho nàng thôi. Tạ Cẩn không nói gì giật giật khóe miệng lại ôm người vào trong lồng ngực, nhẹ giọng nói: “Yên tâm, ta không cần hài tử, cũng không thích. Không có là tốt nhất, như vậy thì nàng chỉ có thể có ta thôi.”
Lời hắn nói được xuất phát từ lời thật lòng.
Nàng biết lời hắn nói không phải chỉ để dỗ nàng, tám phần là do thật sự không thích hài tử, Thẩm Nhiêu thở dài vỗ vỗ phía sau lưng hắn nói: “Thật ra ta thật sự không thương tâm, ngay từ đầu lúc ta uống thuốc là đã có chuẩn bị tâm lý rồi, kết quả như vậy ta có thể tiếp thu được.”
Nhưng mà Trưởng công chúa kia dám hạ dược nàng, nàng sẽ nhớ kỹ.
“Ta sẽ luôn bên cạnh nàng.” Tạ Cẩn hôn lên đỉnh đầu nàng, nhưng để cho ngày sau bọn họ có thể an ổn sống lâu dài bên nhau, hắn phải nắm chặt thời gian thu xếp thoả đáng mọi việc.
“Nhiêu Nhiêu, ta cần nàng giúp ta một việc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT