Lúc chưa cưới Bùi Dụ ta không có tiếng tăm gì, sau khi cưới thanh danh lại vang dội.
Trước kia khi xem tiểu thuyết, luôn có người đưa thiếp mời vai chính dự tiệc, cho đến ngày hôm nay ta rốt cuộc cũng trông thấy thiệp mời như thế nào, cũng là lần đầu tiên từ khi chào đến đến nay có người mời ta đi ăn chùa. Dù cho là vì nể mặt gia thế của Bùi Dụ.
Không chỉ có như thế, lúc hạ triều cũng có người chủ động nói chuyện cùng ta, người da mặt mỏng thì tùy tiện tâm sự việc nhà, người có da mặt dày thì trực tiếp kề vai sát cánh làm cho ta sợ đến mức tưởng rằng các nàng muốn phi lễ ta.
Rồi còn mời ta đi uống rượi, ta không quen biết các nàng liền trực tiếp từ chối, ta nói không đi, ta phải về nhà, các nàng liền cười ta không trọng chấn thê cương.
Kệ thôi, ai nói gì thì nói tóm lại ta vẫn không muốn đi.
Lần đầu tiên ta cự tuyệt, lần thứ hai ta cũng cự tuyệt. Lần thứ ba ta còn không có mở miệng, mấy người bọn họ liếc nhau, mỗi người một bên kè cánh tay ta lôi đi, còn cười bảo ta không cần thẹn thùng.
Nếu không phải biết đây đều là đồng ta đều đã la lên truy hô bắt cóc rồi.
Đều là đại quan quý nhân, Mộc Hoàn cũng không thể tới giúp ta, mắt thấy ta như lợn chết bị kéo vào Hương Hương Lâu, liền tùy tiền lôi ra một người đang xem náo nhiệt, cho một thỏi bạc “Đi phủ Cửu Hoàng nữ báo cho hoàng phu, điện hạ bị người mang đi Hương Hương Lâu.”
Ta mấy lần phản kháng không có kết quả, cho dù ôm cửa nói hoàng phu không cho ta vào nơi này cũng vô dụng. Dứt khoát liền từ bỏ giãy giụa, tự mình túm chặt đai lưng đi vào.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT