“Thê chủ, nàng có thể hay không đừng nạp hầu.”
Bùi Dụ cẩn thận nắm lấy mấy ngón tay mà hỏi, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy thống khổ, trong mắt tràn đầy ủy khuất tựa như muốn khóc.
Ta thật sự không chịu được mỹ nhân nhu nhược đáng thương làm nũng, lập tức nắm lấy bàn tay mềm mại nhỏ nhắn của chàng liên tục đáp ứng được được.
Mỹ nhân lập tức nín khóc mỉm cười, đẹp đến nỗi làm hoa cả mắt của ta.
“Thê chủ thật tốt.”
Người chàng mềm mại dựa vào ta, ta ôm chàng như ôm một đứa bé to xác gồng đến eo có điểm đau, giật giật người, đầu óc mơ màng hỏi chàng: “Ta nói muốn nạp hầu khi nào vậy?” Như thế nào ta lại không biết?
Bùi Dụ đem ta ôm chặt hơn nữa, thật không biết chàng là một tiểu mỹ nhân kiều kiều nhược nhược như thế lấy đâu ra sức lực lớn như vậy? Ta tránh nửa ngày cũng chưa tránh ra được, có chút buồn bực, dứt khoát liền nằm liệt bất động.
Được rồi chàng thích ôm thì cứ việc ôm đi dù sao cũng là ta có lời.
“Dạ,” Bùi Dụ lén nhìn ta, ánh mắt lập loè, lời nói ấp a ấp úng: “Ta nghe người ta nói, thê chủ sắp chuộc thân cho Nhược Tố công tử ở Hương Hương Lâu, đón hắn vào phủ.”
Không biết vì cái gì, nghe chàng nhắc tới Nhược Tố ta liền có chút chột dạ, tuy rằng ta cũng không biết vì cái gì sẽ chột dạ. Cười gượng hai tiếng “ha ha”, “Toàn nói bừa, ta không có thừa nhiều bạc làm chuyện như vậy. Hơn nữa hôm nay ta đi ngang qua Hương Hương Lâu, hắn nói muốn mời ta ăn cơm, từ chối không được ta chỉ ngồi lại một chút, cơm nước xong ta liền trở lại. Ta với hắn là hoàn toàn trong sạch!”
“Hơn nữa ta còn mang về cho chàng tương giò đây, chàng nếm thử, ăn rất ngon.”
Ta chép chép miệng, dư vị tương giò non mềm thật mỹ vị. Tiểu mỹ nhân trong lòng ngực vừa nghe thấy lời này liền cười, cười đến xinh đẹp khả ái, đôi mắt cong cong hướng mặt ta thơm một ngụm, “Thê chủ thật là tốt!”
Đó là đương nhiên. ( ̄へ ̄)
---------------
Mọi người tốt, ta kêu XXX, là cữu hoàng nữ đương nhiệm nữ tôn quốc, đối diện đang uy ta ăn tương giò chính là hoàng phu ta cưới hỏi đàng hoàng.
Còn nữa thân thể này của ta mới 17 tuổi, có một hoàng phu. Chàng năm nay mới 15 tuổi so với ta còn nhỏ hơn hai tuổi.
Chàng là do mẫu hoàng đã sinh ra ta mà không nuôi dưỡng cho đàng hoàng tâm huyết dâng trào mà tứ hôn, tuy rằng nói hôn nhân đại sự không phải trò đùa, nhưng nói thật, ta thật cảm thấy hai chúng ta ở bên nhau như là lúc nhỏ trước kia ta từng chơi giả là cô dâu cùng bọn con nít.
Bất quá lần này ta làm tân lang, còn chàng làm tân nương.
Lúc mới xuyên qua ta còn có chút sợ, kết quả phát hiện nguyên thân chính là một người như thủy tinh trong suốt chả ai quan tâm, ngay cả làm bộ mất trí nhớ cũng đều không cần, căn bản không ai phát hiện sự thay đổi của người này, ăn ăn uống uống lên phố đi bộ cũng không ai để ý tới, chỉ cần lâu lâu có mặt đứng trên triều như là đi họp, đứng một lát chợp mắt ngủ gật một cái liền xong.
Vốn dĩ ta cho rằng cứ trải qua như vậy làm con sâu gạo ăn no chờ chết cả đời, ai biết mẫu hoàng lại bỗng nhiên nhớ tới nàng còn có một người nữ nhi còn chưa thành thân, liền đem tiểu nhi tử Bùi thừa tướng ban hôn cho ta.
Ôi trời ơi! Ta còn chưa thành niên đâu, liền phải kết hôn!
Thời điểm biết đến tin tức này, ta từng cho rằng có phải nữ hoàng cũng bị người ta xuyên vào bằng không chính là người bị úng não.
Bùi thừa tướng là ai?
Đó mới thật sự là người dưới một người trên vạn người, là cấp dưới đắc lực của nữ hoàng, là người mà ta dù cưỡi rồng cũng đều đuổi không kịp.
Nhi tử bảo bối duy nhất nhà hắn là đệ nhất mỹ công tử trong lời đồn, nhìn thế nào cũng thấy cây cải trắng ngọc ngà thủy lung linh này không tới phiên ta – con lợn rừng không có lực lượng nào ủng hộ này tới củng.
Thánh chỉ tứ hôn ban xuống, tất cả các hoàng tỷ bổng dưng đều nhớ đến ta làm ta sợ tới mức vài ngày cơm cũng ăn không vô, còn tưởng rằng nữ hoàng muốn đem ta ra làm bia ngắm, không may là lần này bà ấy đã chọn sai người.
Ta không muốn làm nữ hoàng về sau còn lao lực mà chết, hơn nữa ta tự mình biết bản thân có bao nhiêu bản lĩnh, cho ta nuôi mèo dưỡng chó còn tạm được làm Nữ Hoàng thì thật không đảm đương nổi. Cái đã có còn muốn giữ không xong, leo lên long ỷ ngồi chưa nóng mông chắc đã bị người bắt giữ, bà ấy muốn mất nước thì ưu tiên chọn ta.
Vì thế ta liền hướng các tỷ tỷ có dã tâm thề nặng, đời này chỉ nghĩ làm một Vương gia an nhàn, nếu không được thì phong cho ta một chức danh và đất phong rồi tống cổ đi cho khuất mắt cũng được, yêu cầu duy nhất là nhớ phát bổng lộc. Bằng không ta ăn cái gì, uống cái gì?
Các tỷ tỷ còn ngờ vực nhưng cũng có vẻ là tin, dù sao ta quả thật không có năng lực gì uy hiếp đến các nàng, nữ hoàng kêu ta đối thơ ta đều lắp bắp, cứ như vậy, các nàng thật đúng là không để ta vào mắt.
Ta rốt cuộc cũng yên tâm, đi Mỹ Vị Lâu ăn uống cho thỏa thích muốn an ủi trái tim nhỏ bé của ta trong khoảng thời gian này đã lo sợ bất an, cùng bụng ta đều đói.
Ai biết không cẩn thận ăn quá no liền đi chung quanh tiêu thực, đi ngang qua Bùi phủ bổng nhớ đến chàng ấy lão bà tương lai của ta.
Nhất thời nổi lên lòng hiếu kỳ, muốn nhìn một chút đệ nhất công tử là đẹp như thế nào, liền trèo lên cây liễu ngoài tường Bùi phủ bò đi lên, bám ở đầu tường nhìn vào trong.
Ha ha, ngươi nói xem có phải rất là khéo? Bùi tiểu công tử liền đang thêu hoa ở trong sân, nghe thấy động tĩnh liền ngẩng đầu nhìn lại ta, khuôn mặt kia thật nhỏ, chậc chậc.
Không đến một lát đã bị xem như hái hóa tặc, bị các tỷ tỷ của Bùi phủ rượt cho chạy vắt giò lên cổ lòng ta còn thích thú nghĩ: Lần này kết hôn không tồi!
Hơn nữa bản thân Bùi tiểu công tử cũng thật tốt a, khi tỷ tỷ hắn không thiện ý trừng mắt nhìn ta, muốn xiên ta vài chổ chàng ấy còn ngăn cản.
—————
Qua mấy ngày sau trong cung tổ chức tiệc ngắm hoa, muốn các nhà đều mang theo nam quyến đến cùng.
Loại tình huống như tiệc xem mắt này, mắt đi mày lại luôn luôn cùng ta không có quan hệ, mỗi lần ta đều tập trung ăn no cái bụng, nhưng lần này ăn ăn lại phát hiện giống như có người đang nhìn lén ta.
Hả? cảm giác tồn tại của ta luôn thấp, hôm nay như thế nào bị người khác chú ý?
Vừa quay đầu liền thấy đôi mắt xinh đẹp lấp lánh ở đối diện của Bùi tiểu công tử, hắn còn đối với ta cười cười làm ta mãi mê nhìn đến miếng đậu phụ vàng trên đũa đều rớt.
Chàng thấy, còn nhấp miệng cười, lại cùng người hầu bên cạnh nói gì đó, người hầu kia lui ra một lát liền mang lại đây thật nhiều đồ ăn. Một mâm đậu phụ vàng thật lớn.
Ta cũng nhếch miệng hướng chàng ấy cười, lòng thầm nghĩ, mặt chàng ấy đỏ hồng hồng trông thật đẹp mắt.
Chắc họ nhìn ta trông có chút ngốc ngếch, bởi vì các tỷ tỷ bên cạnh chàng giống như không đành lòng nhìn thẳng, đều nhắm mắt đỡ trán một lần nữa nhìn về ta ánh mắt có điểm ghét bỏ.
Yến hội diễn ra đến một nửa, ta ăn no liền có chút buồn ngủ, ngáp ngắn ngáp dài bị người gọi đi.
Người gọi ta là một trong những tỷ tỷ dòng con trưởng Bùi gia, nàng trên dưới đánh giá ta, mặt lạnh lùng không hề thua kém nữ hoàng, mày nhíu lại đề có thể kẹp chết con ruồi.
Ta theo bản năng liền đứng thẳng eo.
Ách……
Ăn có hơi nhiều, đứng thẳng lên làm đai lưng siết vào eo tức bụng quá.
Có lẽ nhìn biểu cảm của ta quá cổ quái làm Bùi tỷ tỷ hít một hơi thật sâu.
Như thế làm ta tưởng rằng nàng muốn đánh ta, hoặc là nói một ít lời khinh nhục như ngươi không xứng với bảo bối đệ đệ nhà ta, kết quả cái gì đều cũng không có, nàng bỗng nhiên khom lưng chắp tay thi lễ, bái một cái đại lễ.
Chuyện này làm ta hoảng sợ, tuy rằng ta là hoàng nữ, nhưng mọi người gặp ta cũng không bái chào lễ quá lớn.
Ta đi nhanh lại đỡ nàng, lại không đỡ nỗi. Làm ta có chút xấu hổ.
“Ha, ha, Bùi tướng quân quả nhiên thân cường thể tráng.” Đúng vậy, Bùi tỷ tỷ là một tướng quân. Chỉ bàn tay thôi nếu chém ta liền giống như chém dưa hấu thật đơn giản.
Ta rút rút cổ, trong lòng có chú sợ, không có biện pháp bản tính ta chính là như vậy, nhát như chuột, ếch ngồi đáy giếng, thời gian qua mau, bước đi như bay……
Hayyyyyyy.
Nhưng mà thật sự bị tỷ ấy đánh một chút thì vấn đề cũng không phải tỷ ấy đánh có đau hay không nữa.
Bùi tỷ tỷ nhìn ta chằm chằm, giọng nói vững vàng nói: “A Dụ tuổi còn nhỏ, một lòng ái mộ điện hạ, thỉnh điện hạ đối với hắn tốt một chút.”
“Không, không cần như thế. Bùi công tử xinh đẹp đáng yêu, ta cũng rất thích chàng.”
Nghe vậy trên mặt Bùi tỷ tỷ rốt cuộc cũng lộ ra một chút vui mừng, không đánh ta cũng không hỏi ta vì sao trèo tường nhà nàng, liền thả ta đi.
Ta như được đại xá, quay đầu liền chạy về nhà, nửa đường lại đụng phải Bùi tiểu công tử, Bùi Dụ.
Chàng ấy nhìn thấy ta trông giống như thật vui vẻ, chạy chậm lại trước mặt ta.
Đây vẫn là lần đầu tiên ta nhìn mặt chàng ở khoảng cách gần như vậy, quả nhiên vô cùng xinh đẹp. Nghĩ lại có một người bạn trai đẹp như thế làm ta có chút lâng lâng.
Chuyện này nếu phát sinh ở hiện đại, sao có thể tới lượt ta?
“Đây là túi tiền tự tay ta thêu…… Tặng cho điện hạ.”
Vành tai Bùi tiểu công tử cũng hồng theo lời nói.
Ấy ấy, người không chỉ xinh đẹp, lại còn khéo tay. Ta quá có lời!