Sau khi về phụ lúc đang ăn ta kẹp một viên thịt tính đút cho Bùi Dụ, rồi chậm rãi nói về sự việc hôm nay. Dù sao ta không nói thì Mộc Hoàn cũng sẽ bẩm báo đúng sự thật với Bùi Dụ, nghĩ muốn giấu Bùi Dụ chuyện đó tuyệt đối không có khả năng.
“Hôm nay có người khen ta là mỹ nhân.”
Bùi Dụ nghe thấy cả người cứng lại, lại làm như không có vấn đề gì nghiêng người qua hé miệng cắn xuống viên thịt, hơi hơi nheo nheo mắt, tầm mắt xẹt qua Mộc Hoàn đứng cạnh cửa, làm sống lưng Mộc Hoàn cứng đờ.
Ta lại kẹp viên thịt thứ 2 đưa tới dời đi lực chú ý của chàng, Mộc Hoàn đã đủ tận chức tận trách, chàng đừng hù dọa nàng.
“Bất quá cái người kêu Trần nhị tiểu thư kia giống như không phải người tốt, lần trước đoạt nam tử bên đường, lúc này còn muốn đùa giỡn ta, chậc chậc, quá xấu rồi. Hơn nữa người chung quanh nghe thấy ả đi đến đều bỏ chạy, làm ta mở mang kiến thức.”
“Còn nghe nói ả Trần nhị tiểu thư kia hại chết không ít nam nữ trẻ tuổi.”
“Kia thật đúng là quá xấu rồi!” Ta không quen mắng chửi người, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ lặp lại mãi từ quá xấu rồi, căm giận nói: “Hẳn là làm ả ta không thể giao hợp, vì dân trừ hại!”
Bùi Dụ cười, “Thê chủ nói rất đúng.”
……
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT