Hình như Trần phủ thật sự không dám trêu chọc Bùi gia, dù ta cũng cáo mượn oai hùm ra một chút phiền toái cũng chưa bị người sinh sự.
Trong cung Trần quý quân cũng an an tĩnh tĩnh, trên triều đình có người đề nghị tuyển tú, phỏng chừng việc này đủ làm cho hắn đau đầu.
Chuyện Trần phủ đến đây như khép lại, ai ngờ ngày thứ hai Nhược Tố ở trên đường chờ ta hạ triều về, mạnh mẽ nhét một hộp điểm tâm cho ta, nói chính tay hắn làm để cảm tạ ân cứu mạng.
Ta nói hắn cám ơn sai người, là Mộc Hoàn vâng lời Bùi Dụ cứu hắn, ta chỉ kêu kêu quát quát chứ cái gì cũng chưa làm.
Nhược Tố lại không nghe, không nghe, không nghe ta nói, khóc lóc hỏi ta có phải hay không ghét bỏ hắn là tiểu quan.
Ta có thể làm sao bây giờ đây?
Tiểu quan ở thời đại này hợp pháp, nhân gia kiếm tiền bằng bản lĩnh, trước công chúng, nếu ta từ chối và cự tuyệt cũng không nên.
Dù sao cũng chỉ là một hộp điểm tâm, không phải vật phẩm quý trọng, ta liền xách trở về.
Bùi Dụ vui mừng nghênh đón ta về nhà, vốn đang rất cao hứng, kết quả vừa nghe ta nói lai lịch điểm tâm này, chàng ấy liền không thèm hé răng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT