"Nếu không, tại sao cô bé lại chạm vào đồ đạc cá nhân trong túi của tôi?" Bác sĩ Trương hung hăng hỏi cô, "Không phải là cô dạy cô bé sao?"
    "Tôi thực sự không dạy cô bé điều này." Tạ Uyển Doanh nghiêm túc nói, "Con bé có thể chỉ vì tò mò mà thôi.  Bác sĩ Trương, ông biết đấy, trẻ con ở độ tuổi này có đặc điểm này.’
    "Tôi không biết, cô bé chỉ có thể học được từ cô thôi." Bác sĩ Trương hét lên từng chữ vào mặt cô, nhấn mạnh ra từng chữ từ kẽ răng.
    Đối phương nghiến răng nghiến lợi, có lẽ vì trước đây anh ta có ác cảm với cô. Tạ Uyển Doanh nghĩ về điều đó và không nên phản ứng với ông ta lúc này. Để không ảnh hưởng  đến tâm trạng của người khác khi họ gây mê cho bệnh nhân của cô.
    Bác sĩ Trương thấy cô không nói lại nữa, khịt mũi, nhét phong bì vào túi, lấy hồ sơ bệnh án ra nói: “Tôi đi nghỉ trước, xong việc thì gọi cho tôi, không biết phẫu thuật phải tới khi nào.”
    Nhìn bác sĩ Trương xa, Tạ Uyển Doanh quay người an ủi đứa nhỏ: “Con không sợ chú đâu đấy chứ?”
    Tiểu Nhã Trí lắc đầu. Trong số các bác sĩ, người đầu tiên làm cô bé khóc là bác sĩ Đàm. Sau này cô bé không còn sợ bác sĩ Đàm nữa, cũng không có ai đáng sợ hơn. Ngoài ra ở đây còn có một chị bác sĩ hiền lành

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play